Thi tướng nào nghĩ bài thơ
Câu đầu sáu tiếng, câu sau bảy từ
Là ai?
Trả lời: Huỳnh Văn Nghệ
About Me
- Lê Minh Hoàng
- Vũng Tàu
- Hiện giờ mình vẫn đang là một cậu bé nhưng mình có một ước mơ rất lớn lao là trở thành một nhà khoa học, nhà thơ và nhà văn. Mình quyết tâm sẽ biến ước mơ đó trở thành hiện thực.
Popular Posts
Categories
- Bài báo (3)
- bài viết khoa học (1)
- Các Danh Nhân Khoa Học (7)
- Câu đố (7)
- Câu đố lịch sử (1)
- Kể chuyện (4)
- Những bài thơ khí phách giành cho người từ 5-100 tuổi (3)
- Những nền văn minh cổ (1)
- Tân Tây Du Ký Series (1)
- Tân Wikipedia (2)
- Tập làm văn (4)
- Tạp pí lù văn (1)
- Thơ (23)
- Tiểu thuyết (8)
- Truyện ngắn (1)
- Truyện Phiêu Lưu buồn cười (1)
- Truyện Tiếng Anh (1)
Total Pageviews
Labels: Câu đố
Sáng sớm nét mặt hiền hòa
Trưa thì đỏ rực như là lửa nung
Chiều về mặt lại hiền ngay
Đêm đêm nằm giấu trong mây ngủ khì
Là gì?
Trả lời: mặt trời
Labels: Câu đố
Hoa gì nở lúc mười giờ
Có màu đỏ rực như ông mặt trời
Là hoa gì?
Trả lời: hoa mười giờ
Labels: Câu đố
Thân hình to lớn như trâu
Răng mẹ thì sắc, răng con thì cùn
Mẹ con đều có màu nâu
Suốt ngày bắt cá, mùa đông ngủ khì
Là con gì?
Trả lời: con gấu
Labels: Câu đố
Cái gì cạch, cạch, đùng, đùng
Anh bạn thân nhất là cơn mưa rào
Trả lời: sấm sét
Labels: Câu đố
![]() |
Và con rồng lửa |
CHƯƠNG 1: Cuộc phiêu lưu kỳ lạ và con rồng lửa
CHƯƠNG 2: Trận mưa to
CHƯƠNG 3: Khu vườn kỳ diệu
CHƯƠNG 4: Ngôi nhà bí ẩn
CHƯƠNG 5: Quyển sách thần kỳ
CHƯƠNG 6: Cái ao rộng
CHƯƠNG 7: Vương quốc động vật
CHƯƠNG 8: Ngôi nhà dưới nước
CHƯƠNG 9: Công viên trên trời
CHƯƠNG 10: Tòa lâu đài nguy nga
CHƯƠNG 11: Khu vườn mùa xuân
CHƯƠNG 12: Đảo hoang
CHƯƠNG 13: Đi bắn chim
CHƯƠNG14 : Khu vườn mùa hạ
CHƯƠNG 15 :Ngày đẹp trời
CHƯƠNG 16:Khu vườn mùa thu
CHƯƠNG 17:Vị vua của các loài động vật
CHƯƠNG 18: Rừng thông
CHƯƠNG 19: Giấc mơ kỳ lạ
CHƯƠNG 20:Người khổng lồ
CHƯƠNG 21: Vườn hoa
CHƯƠNG 22 : Vườn cây ăn quả
CHƯƠNG 23: Đi câu cá
CHƯƠNG 24: Cây cổ thụ khổng lồ
CHƯƠNG 25 : Vườn quýt
CHƯƠNG 26: Khu rừng hoang
CHƯƠNG 27 : Hồ nước
CHƯƠNG 28: Cây táo thần
CHƯƠNG 29 : Con mãng xà
CHƯƠNG 30: Người tí hon
Labels: Tiểu thuyết
Mình mơ có một ngày mình sẽ trở nên nổi tiếng, những đứa trẻ sinh sau mình sẽ giúp cha mẹ chúng viết lên giấy tờ hoặc báo: Minh Hoàng là một nhà thơ, một nhà văn. Cuộc phiêu lưu của Gấu Con là một tác phẩm đặc sắc nhất trong những tác phẩm của Ông. Ông còn muốn trở thành phi hành gia và cuối cùng Ông đã thực hiện được giấc mơ của mình.
Labels: Tạp pí lù văn
Chương I
Hôm nay thời tiết rất đẹp, gấu con chuẩn bị có một chuyến phiêu lưu thật là vui. Gấu con nói Mẹ ơi Mẹ, chúng ta ăn sáng nhanh để đi phiêu lưu thôi nhưng Gấu Mẹ hỏi thế sao con không gọi Bố đi? Gấu con nghĩ một lúc rồi nói: ôi chết, con quên! Gấu Mẹ ôm Gấu con vào lòng và bảo: con trai yêu, chuyện nhỏ như con kiến có gì mà phải lo. Gấu Bố biết chuyện liền nói: lúc nãy Gấu Con nói đúng đấy, chúng ta phải ăn sáng thật nhanh đừng để muộn. Gấu Bố lại nói nhưng nếu chưa có đồ ăn sáng thì ăn đồ sống à? hai mẹ con liền ôm bụng cười ngặt nghẽo. Xong rồi Gấu Bố nói với Gấu Mẹ: thôi Mình đi nấu cơm đi để anh trông nhóc giùm mình cho.
Ăn sáng xong, Gấu con chuẩn bị xỏ dép vào, đội mũ bảo hiểm vào rồi chạy ra ngoài sân đợi Bố Mẹ. Gấu Bố gọi : Taxi taxi. Gấu con hỏi thể mình đi taxi hả bố? Gấu Bố nói đúng vậy, Gấu Bố gọi: mình ơi nhanh lên nếu không muộn giờ. Gấu Mẹ cũng đội mũ bảo hiểm rồi chui vào trong xe. Gấu Mẹ liền nói với bác tài Tê Giác chạy ra Xơ Un thủ đô đi bác tài.
Khi đi ngang qua nhà Thỏ, Thỏ hỏi: Gấu Con ơi cậu đi đâu vậy? Gấu Con trả lời: à tớ đi du lịch. Thỏ lại hỏi: thế cậu đi tỉnh nào vậy? Gấu Con nói à tớ đi lên Xơ Un, thủ đô của Hàn Quốc. Nhưng Thỏ khuyên: Xơ Un xa lắm, tớ sợ cậu mệt, thôi cậu đi tỉnh nào gần gần đi, mà Hàn Quốc cũng đâu có gì vui đâu. Gấu con nói: nhưng tớ thích đi sở thú Hàn Quốc, tớ chưa đi bao giờ. Thỏ lại nói: thôi thế thì cậu đi Hàn Quốc cũng được, Hàn Quốc có nhiều trò chơi hay lắm, tớ cũng hết cách khuyên cậu rồi. Rồi Gấu lại tạt qua nhà Ếch Xanh, Ếch Xanh nói: chào bạn Gấu, cháu chào hai Bác. Cậu đi đâu vậy? Ếch Xanh hỏi. Gấu Con cũng nói giống như trả lời Thỏ vậy, Ếch Xanh nói: hả? cái gì? cậu đi Xơ Un ư? Rồi Ếch Xanh lại hỏi Gấu: cậu đi Xơ Un để làm gì vậy? Gấu nói: cậu hỏi thế thì tớ chịu thua, cậu hãy hỏi Bố Mẹ tớ ấy. Nhưng thật là kỳ lạ Ếch Xanh chưa kịp hỏi thì Bố Mẹ Gấu đã nói ngay: Bạn Gấu đi du lịch Xơ Un đấy. Bạn Gấu còn thích đi Sở thú Hàn Quốc nữa, cháu không biết đâu. Thế rồi Ếch Xanh lại hỏi Bố Mẹ Gấu: thế sở thú Hàn Quốc có rộng không hả Bác? Gấu Bố nghĩ một lúc rồi nói: chắc là Sở thú Hàn Quốc cũng rộng như Sở Thú Hà Nội vậy. Nhưng Ếch Xanh lại nói: hay là nó rộng hơn? Gấu Mẹ nói: Bác cũng nghĩ vậy, cháu nói đúng đấy.
Chương II
Chia tay Ếch Xanh, gia đình nhà Gấu lại tạt qua nhà Voi Con. Voi Con biết chuyện liền bảo cho tớ đi cùng với nhé! Gấu Con bảo được rồi. Voi Con đề nghị: cậu cho bố mẹ tớ đi cùng với được không? đúng lúc đó bố mẹ Voi Con cũng chạy ra ngoài. Voi Con xỏ dép vào, đội mũ bảo hiểm rồi cùng Voi Bố chui vào trong xe đợi mẹ, Voi Mẹ cũng xỏ dép vào, thay quần áo mới, đội mũ bảo hiểm rồi cũng chui vào trong xe.
Đi một lúc, Voi Con cảm thấy đói bụng quá liền nói với mẹ, mẹ ơi con đói, mẹ có cái gì cho con ăn không? Voi Mẹ bảo mẹ có xúc xích dê đây, con có muốn ăn không? Có mẹ ạ, con cứ tưởng là xúc xích cua. Voi Con ăn một lúc đã hết sạch, Voi Mẹ hỏi bác tài: bác tài ơi trong xe có thùng rác không? bác tài xế nói: không có, chị cứ bỏ tạm vào túi áo của tôi đây này, lên Xơ Un thủ đô thì tôi sẽ mua một chiếc áo mới và sẽ bỏ chiếc áo này vào thùng rác luôn một thể.
Đi một lúc, Gấu Con muốn gọi điện thoại cho Thỏ liền nói với mẹ: mẹ ơi, mẹ đưa cái điện thoại của mẹ cho con mượn với. Gấu Mẹ bảo được rồi, được rồi con muốn gọi điện thoại cho bạn Thỏ chứ gì? con cứ gọi thoải mái đi, dù gì thì điện thoại của mẹ cũng đã hết pin rồi . Gấu Con đọc to số điện thoại của Thỏ là: 0378711925 và bảo điện thoại của mẹ hết pin cũng không sao vì Thỏ chỉ mới có số chứ chưa có điện thoại. Mọi người ai nấy đều bật cười. Cuối cùng thì mọi người cũng đã đến Xơ Un.
CCIX
Ve vẻ vè ve!
Cái vè Thánh Gióng
Giặc Ân hung dữ
Xâm chiếm nước ta
Không cho ai vào
Dân làng sợ quá
Tránh sang một bên
Không dám ngẩng đầu
Gióng liền xông lên
Từ biệt cha mẹ
Từ biệt bà con
Phi nhanh như chớp
Đến chỗ kẻ địch
Đánh một hồi lâu
Gậy sắt gẫy đôi
Không hề nao núng
Gióng nhổ bụi tre
Chàng quất túi bụi
Giặc mù cả mắt
Hết cả đường về
Đến núi Sóc Sơn
Gióng bay lên trời
Bài vè của tôi
Đến đây là hết.
Người kể: Gấu Con
Giới thiệu nhân vật:
- Tôn Ngộ Không: thần thông biến hóa trong tay có gậy như ý, có hỏa nhãn kim tinh, có 72 phép thuật, bái Đường Tăng làm sư phụ và bảo vệ Đường Tăng sang Tây Thiên lấy kinh
- Cam Hổ: Có một tỉ phép, có áo vằn, có hỏa gươm có thể nhận biết được yêu quái và thần tiên là tứ đồ đệ của Đường Tăng
- Đường Tăng: là cao tăng của nước Đại Đường, tinh thông Phật pháp, tính tình từ bi, thật thà và có phần dại dột được Phật Tổ giao cho nhiệm vụ sang Tây Thiên lấy kinh và được Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tĩnh và Cam Hổ đệ đi theo để bảo vệ.
- Ngư Sú Tinh: là cá sấu thành tinh thần thông quảng đại, là vật cưỡi của Nam Hải Long Vương nhân lúc Nam Hải Long Vương không để ý lên trần gian uống rượu say rồi biến thành yêu quái. Sau đó đánh nhau với huynh đệ của Tôn Ngộ Không hòng ăn thịt Đường Tăng nhưng đã bị Cam Hổ đánh bại
- Thủy Xà Tinh: là một con trăn nước thành tinh kết nghĩa huynh đệ với Ngư Sú Tinh và Ếch Tinh, có một cây binh khí gọi là Văn Trượng rất lợi hại, ngụ tại hồ Lạng Sơn cũng muốn ăn thịt Đường Tăng.
- Ếch Tinh:cũng là một cư dân sống ở hồ Lạng Sơn 300 năm tại Vân Long Động, có bản lĩnh cao cường, tay luôn cầm một cây giáo gọi là Chỉ Thiên Giáo, tính tình đa nghi xảo quyệt.
- Tôn Ngộ Không nhảy trước dẫn đường, Trư Bát Giới, Đường Tăng, Sa Tăng và Cam Hổ đi theo sau. Bỗng nhiên năm thầy trò đi đến một cái hồ sâu ơi là sâu chỉ có một chiếc cầu bé tí và dài nhưng không đủ chỗ cho năm thầy trò đi qua, Tôn Ngộ Không lo lắng nói: "làm sao bây giờ?", chiếc hồ rộng khoảng 300 mét mà Tôn Ngộ Không nghe nói Nam Hải Long Cung có ba huynh đệ yêu quái kết nghĩa với nhau là Ngư Sú Tinh, Thủy Xà Tinh và Ếch Tinh. Ba con yêu quái này rất dữ tợn, chúng nghe nói Tôn Ngộ Không không thể đánh nhau dưới nước được, chúng liền dẫn lũ tiểu yêu bay lên đánh. Ba huynh đệ cứ cãi nhau mãi xem ai lên trước, Thủy Xà Tinh nói ca lên trước đệ lên sau, Ếch tinh nói: không, không đệ lên trước, ca lên sau rồi Ngư Sú Tinh bảo: không, không được, đệ lên trước, ca lên sau, đệ mới có phép thuật cao cường chắc Cam Hổ sẽ không đánh lại được đâu. Nói xong Ngư Sú Tinh bay vút lên mặt nước. Bỗng nhiên Tôn Ngộ và Trư Bát Giới thấy có một luồng khói bay từ dưới mặt nước lên, Cam Hổ lo sợ nói luồng khói này sẽ là ai đây? Sa Tăng cũng rất sốt ruột, Trư Bát Giới nói: Sư Huynh, hắn lên kìa! Tôn Ngộ Không không tin bảo: thôi ta không tin đâu, đệ nói gì ta cũng không nghe. Cam Hổ bảo: Sư huynh đừng nói vậy, Nhị Sư huynh nói đúng mà. Hóa ra luồng khói đấy chính là Ngư Sú Tinh. Trư Bát Giới liền quay lại và nói với Tôn Ngộ Không: thấy chưa? đệ đã nói chính là hắn mà. Ngư Sú Tinh quát to: tên Tôn Ngộ Không kia, ngươi dám nhìn lén ta hả. Tôn Ngộ Không đáp: đâu có, mi thật là to gan, cây gậy Như Ý cuả ta sẽ không tha cho ngươi đâu. Nói xong Tôn Ngộ Không liền bay lên và phang cho hắn một gậy chí mạng nhưng Sú Tinh không hề hấn gì, hắn liền hiện nguyên hình là một cá sấu khổng lồ và nuốt chửng Tôn Ngộ Không vào bụng. Nhưng Tôn Ngộ Không không chết, Ngộ Không liền nhổ một sợi lông và biến thành một cây roi. Thật là nhanh, Tôn Ngộ Không cầm roi chọc liền mấy cái vào họng của Ngư Sú Tinh. Sú Tinh buồn nôn quá liền ọe một cái, chẳng mấy chốc Tôn Ngộ Không đã bay vút ra ngoài và cười khanh khách. Tôn Ngộ Không liền phang thêm mấy gậy vào mõm của Ngư Sú Tinh khiến hắn sưng hết cả mặt mũi và xin Ngộ Không tha tội. Tôn Ngộ Không cười lớn: lần sau ngươi còn dám làm hại người khác nữa không? Ngư Sú Tinh mếu máo nói: tôi không dám nữa đâu. Tôn Ngộ Không bảo: ngươi biết hối lỗi là tốt nhưng ngươi phải hứa lần sau không gây chuyện rắc rối nữa. Thế rồi Ngư Sú Tinh lại lặn xuống nước. Năm thầy trò lại lặng lẽ đi tiếp không ai nói một câu nào.
- Vậy là đã bị mất một phần của hồ Lạng Sơn. Đêm, Ngư Sú Tinh nằm dưới Thủy Sàng vừa trằn trọc vừa nói: làm sao bây giờ? tên Tôn Ngộ Không đã dùng mưu kế để lừa mình rồi. Lẽ ra phải mời thêm Thủy đại ca nữa mới được. Chỉ tại ta chủ quan quá không để cho hai huynh giúp sức nếu không thì đâu đến nỗi này.
- Lại nói về thầy trò nhà Đường Tăng, sau khi đi được một đoạn thì ai nấy đều cảm thấy mệt quá, họ liền ngồi xuống một gốc cây để nghỉ ngơi. Bỗng nhiên lại có một luồng khói to hơn cả luồng khói hồi nãy, hóa ra luồng khói đó lại chính là hai huynh đệ Thủy Xà Tinh và Ngư Sú Tinh xông lên đánh nhau với Tôn Ngộ Không. Tôn Ngộ Không rất bực mình liền quát: nhà ngươi thật không biết điều, ta đã tha cho ngươi rồi mà nhà ngươi lại còn nấu lời hứa. Ngư Sú Tinh và Thủy Xà Tinh nghe thấy tiếng quát của Tôn Ngộ Không thì sợ quá đánh rơi cả binh khí. Chúng liền vội vàng quay về Vân Long Động để kêu Ếch Tinh lên trợ chiến. Lần này thì Ngư Sú Tinh liền túm lấy Đường Tăng và bỏ vào túi quần. Sau khi bắt được Đường Tăng, Sa Tăng và Bạch Mã thì chúng liền giam ba người đấy vào Vân Long Động. Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới cùng Cam Hổ đứng trên quát to: yêu quái to gan, cây gậy Như Ý của ta sẽ không tha cho ngươi nếu ngươi không trả lại Sư phụ cho ta. Ba huynh đệ nhà yêu quái nói hỏng rồi, hỏng rồi chúng lại quát mình kìa. Bọn chúng nhanh chóng cầm binh khí và bay lên mặt nước. Lần này Ngộ Không đánh Thủy Xà Tinh, Bát Giới đánh Ếch Tinh, còn Cam Hổ đánh Ngư Sú Tinh. Ngư Sú Tinh dù rất hung dữ nhưng cũng không thể ăn thịt được Cam Hổ, hắn liền nghĩ ra một mẹo: hắn liền đến bên bờ hồ và hô to: tiểu yêu đâu, mau lên trợ chiến với ta. Ngay lập tức hàng đàn Tôm cá, ếch nhái, cua, rắn liền bay lên và nhè vào huynh đệ của Tôn Ngộ Không để cắn. Nhưng chúng lại bị Cam Hổ dùng đôi tai nhọn quét sạch và lại còn bị móng vuốt của Cam Hổ cào xước mặt nữa chứ. Bây giờ Ngư Sú Tinh chỉ còn cách bay lên trời náo loạn mà thôi. Ngọc Hoàng hết phép phái Na Tra và Lý Thiên Vương xông ra đánh con Ngư Sú Tinh hung hãn này nhưng cũng không được, Ngọc Hoàng lại phái Thái Thượng Lão Quân ra để đánh con Ngư Sú Tinh này. Bây giờ Ngọc Hoàng chỉ còn cách phái Nhị Lang Thần ra mà thôi nhưng cũng thất bại. Ngọc Hoàng lại phái Cam Hổ Chúa Tể Thủy Liêm Động, con trai của mình. Lúc này Cam Hổ hăng hái cầm đao ra chém Ngư Sú Tinh một nhát. Thủy Xà Tinh và Ếch Tinh cũng bị quét sạch và Cam Hổ liền trả Ngư Sú Tinh lại cho Nam Hải Long Vương. Hóa ra con Ngư Sú Tinh này lại là vật cưỡi của Nam Hải Long Vương.
- Tôn Ngộ Không quay lại hồ Lạng Sơn giải cứu sư phụ và tiêu diệt nốt lũ tiểu yêu. Lúc này năm thầy trò lại tiếp tục lên đường sang Tây Thiên lấy kinh.
- Câu chuyện tạm dừng ở đây, bạn có muốn viết thư cho Cam Hổ không? xin hãy liên lạc qua email: camho@gmail.com
Labels: Kể chuyện, Tân Tây Du Ký Series
Thơ của Mẹ làm cho Minh Hoàng
Năm nay Bé một tuổi
Đã qua hai tết rồi
Tết đầu còn nhỏ xíu
Bé vẫn nằm trong nôi
Tết này tròn một tuổi
Bé đã biết đi rồi
Đến bên cây mai nở
Bé giơ tay nói "sờ"
Bé nhìn lên bàn thờ
Mẹ bày mâm ngũ quả
Thấy trái cây xanh đỏ
Bé nói rằng " măm măm"
Các cô chú đến thăm
Bé chạy ra cửa đón
Chúc chú cô may mắn
Bé khoanh tay cúi đầu
Cô chú hỏi mẹ đâu?
Bé chạy vào ôm Mẹ
Chúc gì ba mẹ thế
Bé nói rằng "thương nhau"
Tết Vũng Tàu 2006
Labels: Thơ
Labels: Thơ
Labels: Kể chuyện
Labels: Truyện Tiếng Anh
Labels: Kể chuyện
....
Labels: Thơ
Mẹ mỉm cười thật tươi.
Labels: Thơ
Labels: Thơ
Chú vịt đi tắm
Tung tăng trên hồ nước
Labels: Thơ
Labels: Thơ