Ngày 22 tháng 12 năm 1823 cậu bé Jean Henri Fabre chào đời tại làng Saint Leon nước Pháp.
Ngay từ nhỏ Fabre đã rất hiếu kỳ. Có một lần Fabre đang dạo chơi ở ngoài đồng, cậu tò mò muốn biết tiếng kêu chi-rư-rư, chi-rư-rư do con gì phát ra, Fabre nói: hôm nay mình phải tìm cho bằng được nó, bắt đầu từ ngày hôm qua tiếng kêu đó cứ phát ra ở gần nhà mình. Cậu đi mãi sau đó đến một bãi cỏ hoang vắng, cậu nằm xuống và chờ đợi kết quả. Nhưng lạ chưa, tiếng kêu đó không còn phát ra nữa. Fabre rất ngạc nhiên, cậu nghĩ: lạ thật! mình nằm xuống nhẹ nhàng như vậy mà nó vẫn còn biết được, quả là tai nó thật là thính. Sau đó Fabre đi nhẹ nhàng hơn nữa và cậu thấy một chấm xanh vừa dài vừa nhỏ, đợi cho đến khi chấm xanh không để ý cậu liền đưa tay ra, bụp... Fabre đã bắt được chấm xanh này, cậu bỏ ra thì cậu nhìn thấy chấm xanh đó là một con cào cào có cánh vàng. Fabre nói: thì ra là nó, nó chính là một trong những nhạc công của các loài côn trùng đây. Nhưng hoàng hôn xuống, Fabre nhớ lại lời mẹ cậu nói: "Fabre à, buổi tối ở trong rừng có nhiều chó sói lắm đấy", nghĩ vậy Fabre hốt hoảng mồm miệng luôn kêu: mẹ ơi, cứu Fabre với! ba chân bốn cẳng chạy về nhà, cậu đánh rơi con cào cào trong tay từ lúc nào không biết, chỉ còn lại một con gián. Mẹ Fabre vô cùng lo lắng, bà bảo: Fabre à, mẹ đã dặn con là buổi tối đừng đi chơi xa mà. Mẹ ơi, hôm nay con bắt được một con đang kêu rất to ở ngoài đồng đấy. Một kẻ đang kêu rất to ư? là ai vậy con? bấy giờ Fabre mới thò tay vào túi áo rút ra con gián và cậu nói chính là nó đấy ạ. Mẹ Fabre giật mình: Fabre, chẳng nhẽ con chỉ chơi với lũ sâu bọ vớ vẩn này thôi ư? và thế là tất cả các loài côn trùng mà Fabre bắt được đều chạy mất. Lúc đó bố mẹ của Fabre chưa hiểu rằng côn trùng là người bạn quan trọng nhất trong đời của Fabre.
Rồi một đêm nọ, khi đang ngủ tình cờ Fabre đã nghe được câu chuyện bất hạnh của bố mẹ. Bố mẹ cậu đang lo lắng không biết phải làm thế nào một lúc sau bố Fabre nói: hay là chúng ta gửi Fabre đến nhà ông bà nội ở Marabac. Mẹ Fabre hỏi: để làm gì vậy? Đến đó sẽ không bị thiếu lương thực rồi khi nào chúng ta đỡ vất vả hơn thì lại đón con về. Và thế là Fabre bé nhỏ được gửi đến nhà ông bà nội. Fabre thì cưỡi ngựa còn bố thì đi bộ. Trên đường đi Fabre buồn rầu nói: bố ơi từ nay con sẽ không bắt côn trùng đâu ạ, và con sẽ nghe lời bố mẹ nhưng bố mẹ đừng gửi con đến nhà ông bà nội. Hiểu được nỗi băn khoăn của Fabre bố Fabre nói: Fabre à, nhà ông bà nội nuôi rất nhiều con vật đấy, ông bà còn nuôi mấy con bò, cừu, gà, lợn và cả hai con chó to và dữ nữa. Con chơi với chúng thì sẽ không buồn đâu, con yêu động vật lắm mà. Vâng, con yêu chúng lắm ạ. Còn nữa, ở đó có tiếng kêu rất hay của các loài côn trùng lạ đấy. Nghe đến đây mắt Fabre sáng hẳn lên, cậu nói: ôi tuyệt vời quá, đi thôi nào ngựa ơi! nhanh lên. Cuối cùng thì bố Fabre cũng đuổi kịp, ông nói: ở đó còn có rất nhiều bánh mì, sữa và format đấy. Fabre nói: nhưng tại sao cả nhà mình không đi cùng ạ? hơn nữa con cũng không muốn rời xa bố mẹ. Bố của Fabre rất thương, ông ân cần nói: Fabre à, nếu như cả nhà mình mà đi thì ông bà lại sẽ nghèo như nhà mình vậy đấy con ạ! cuối cùng thì cậu bé Fabre cũng đã hiểu. Bỗng nhiên bố Fabre nói: chúng ta đến nhà ông bà nội rồi đấy. Ồ, nhà ông bà to thật! Fabre nói với vẻ ngưỡng mộ. Ở nhà ông bà nội, Fabre thỉnh thoảng cũng có lúc nhớ bố mẹ nhưng cậu lại quên ngay khi ra đồng chơi với các loài côn trùng. Năm tám tuổi Fabre về nhà vì cậu đã đến tuổi đi học.
Sau bao nhiêu năm đi học, Fabre thi đỗ vào trường đại học sư phạm Apinong và khoảng vài năm sau anh trở thành giáo viên dạy học ở trường đó. Ở trường Apinong Fabre lại càng chăm chỉ nghiên cứu về các loài côn trùng hơn, có một lần Fabre đang dạy các học trò tập đo từ nhưng các học trò cứ chạy lung tung cuối cùng chúng đến một cái tổ ong và thi nhau hút mật Fabre tò mò hỏi: mấy đứa này đang làm gì thế nhỉ? và anh cũng chạy lại. Một học trò trả lời: thưa thầy, thầy mút vào cái này ạ. Thế là Fabre mút thử và bất ngờ anh nói: ôi ngọt quá, nó cứ tan ra ở đầu lưỡi ấy, Fabre hỏi: các em giấu mật ở đây từ khi nào thế? một học trò trả lời: thưa thầy không phải là chúng em giấu mật đâu ạ mà đó là mật ở tổ ong đấy thầy ạ. Ở cánh đồng này nhiều tổ ong lắm ạ, một học sinh khác tiếp lời và bất ngờ con ong bay về Fabre hỏi: có em nào biết tên của con ong này không? trời ơi! chẳng có ai biết cả, Fabre ngạc nhiên. Bỗng nhiên trong đầu anh vụt lóe lên một ý kiến, anh vội chạy đến cửa hàng sách. Một học sinh thắc mắc: để tìm hiểu tên của một con ong tại sao lại quan trọng thế nhỉ? ở hiệu sách Fare phát hiện ra có cuốn động vật có chân khớp và cuối cùng thì Fabre cũng biết được tên của con ong lúc nãy, tên của loài ong đó là ong hoa. Nhưng nếu mà mua thì Fabre lại hết tiền, làm sao bây giờ? cuối cùng Fabre nghĩ: thôi tạm thời mình cứ mua cuốn sách này trước đi đã rồi về nhà tính sau. Ở nhà khi nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng Fabre cũng đã nghĩ ra một cách rất hay: uống nước hai lần thay cho ăn bánh mì. Khi đọc cuốn sách Fabre nói: mình không ngờ rằng có nhiều nhà khoa học nghiên cứu về côn trùng như vậy.
Về sau tuy gia đình hanh phúc nhưng Fabre vẫn sống trong cảnh nghèo nàn mãi cho đến khi "ngày Fabre ra đời" thì Fabre bắt đầu giàu có và nổi tiếng khắp nơi. Sau đó tác phẩm côn trùng ký của Fabre bắt đầu bán đắt như tôm tươi.
Về cuối đời, Fabre tranh thủ nghiên cứu về loài bọ hung và ông phát hiện ra rằng chúng vẫn chăm chỉ làm việc như xưa chẳng có gì thay đổi cả. Vào năm mà chiến tranh thế giới lần thứ nhất xảy ra, đó cũng là lúc Fabre qua đời thọ 92 tuổi. Trên mộ của ông có khắc một câu nói nổi tiếng của ông: "chết không phải là hết mà bắt đầu bắt đầu cuộc sống mới cao quý hơn"
Jean Henri Fabre, nhà khoa học đã giành cả cuộc đời của mình cho sự nghiệp côn trùng học, ông là tác giả của nhiều tác phẩm lớn lao giành cho việc nghiên cứu côn trùng. Trong những tác phẩm của ông có Côn trùng ký, bộ sách được nhiều bạn đọc yêu thích. Vì thế người ta gọi ông là: cha đẻ của các loài côn trùng.
About Me
- Lê Minh Hoàng
- Vũng Tàu
- Hiện giờ mình vẫn đang là một cậu bé nhưng mình có một ước mơ rất lớn lao là trở thành một nhà khoa học, nhà thơ và nhà văn. Mình quyết tâm sẽ biến ước mơ đó trở thành hiện thực.
Popular Posts
Categories
- Bài báo (3)
- bài viết khoa học (1)
- Các Danh Nhân Khoa Học (7)
- Câu đố (7)
- Câu đố lịch sử (1)
- Kể chuyện (4)
- Những bài thơ khí phách giành cho người từ 5-100 tuổi (3)
- Những nền văn minh cổ (1)
- Tân Tây Du Ký Series (1)
- Tân Wikipedia (2)
- Tập làm văn (4)
- Tạp pí lù văn (1)
- Thơ (23)
- Tiểu thuyết (8)
- Truyện ngắn (1)
- Truyện Phiêu Lưu buồn cười (1)
- Truyện Tiếng Anh (1)
Total Pageviews
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment