8:52 PM

Edison

Edison là một nhà khoa học lừng danh của Bắc Mỹ, là vua của các phát minh. Thủa nhỏ, cậu bé Edison rất hứng thú về thế giới tự nhiên nhưng cũng có lần Edison gặp phải vận đen, ví dụ: Edison và một người bạn ngồi chơi ở dưới gốc cây, cậu bạn nhìn lên trời và nói: chim sướng nhỉ, được bay lượn thỏa thích trên bầu trời. Nghe vậy, Edison nói: con người cũng có thể bay được đấy. Quả khinh khí cầu bay được là nhờ nó có không khí và khí đốt thôi, cậu là trợ lý của tớ nên tớ sẽ làm cho cậu toại nguyện, chờ tớ một chút nhé, tớ về lấy cái này đã. Một lúc sau Edison chạy ra trên tay cậu cầm một bình a xít, cậu hỏi: Mikaen, cậu muốn bay lên trời phải không? Muốn, nhưng mà làm sao để bay được? Edsion trả lời: đây là a xít, uống vào sẽ bay được thôi. Mikaen hỏi: uống thuốc này vào sẽ biến thành siêu nhân ư? Đúng vậy. Nhưng nếu uống vào rồi sẽ không xuống mặt đất được nữa thì sao? Edison trả lời một cách rất tự tin: Ồ cái này thì không có gì khó, chỉ cần nhè há miệng nhổ ra thế là xong. Cậu làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra vậy nhưng khi Mikaen uống vào cậu ta bắt đầu thấy đau bụng, sau đó cậu ta gào thét: ôi bụng tôi, tôi chết mất thôi! và sau đó cậu ta lăn quằn quại trên sườn đồi. Edison vội giữ bạn lại và nói: chịu đựng một chút, bay được bây giờ. Chim cũng phải chịu đau như thế này thì mới bay được à? Edison bối rối, chỉ còn cách chạy về gọi mẹ mà thôi. Suýt nữa thì cậu bạn này mất mạng. Vì chuyện này mà bố Edison đánh cho cậu một trận.
Còn có một ví dụ khác, một hôm bỗng nhiên nhà kho bị cháy mọi người đều hốt hoảng tìm cách dập lửa, bố Edison nghe thấy tiếng cháy thì tức giận hỏi: hả đứa nào đốt đấy? lúc đó Edison vội ló mặt và nói: bố ơi, con xin lỗi ạ! đó là do con đánh diêm thôi. Con đánh diêm? một người hàng xóm nói: tôi đã bảo là nó bị viêm não rồi mà, một người khác tiếp lời: căn bệnh đó quái ác thật. 
Nhưng cũng có lúc Edison giúp đỡ mọi người, ví dụ như: khi ông phát minh ra bóng đèn, mọi người kéo nhau đến xem, có một bà cụ phải đi bộ 12 cây số đến nơi bà mệt quá ngồi bệt xuống đất tay không ngừng đấm lưng thùm thụp. Lúc ấy, Edison chợt đi qua, ông dừng lại và hỏi xem bà cụ có chuyện gì, bà cụ nói: ôi trời ơi, giá như ông Edison làm một chiếc xe độc đáo nhỉ, Edison hỏi: thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách chứ? bà cụ nói: đi xe ấy thì chết mất, già muốn có một chiếc xe không cần ngựa kéo mà lại thật êm. Nghe bà cụ nói vậy, một ý nghĩ chợt vụt lóe lên trong đầu Edison, ông reo lên: cụ ơi, tôi là Edison đây, nhờ cụ nói mà bây giờ tôi nghĩ ra được một chiếc xe chạy bằng dòng điện đấy. Bà cụ ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như những người dân. Bà nói: cám ơn ông nhưng ông phải làm nhanh lên nhé kẻo tuổi già chẳng được bao lâu đâu. Đã đến ngày thử chiếc xe điện, tất cả mọi người đều đăng ký, Edison nói với bà cụ: cụ ơi tôi giữ đúng lời hứa với cụ rồi nhé! Cảm ơn ông, quý hóa quá! Đó chính là một trong những phát minh độc đáo của Edison. Xe điện là môt chiếc xe mà tôi-Lê Minh Hoàng đã từng được đi. 
Cũng có một ví dụ buồn cười khi Edsion vẽ sơ đồ thiết kế máy ghi âm, trợ lý của ông hỏi: máy gì đây ạ? Máy biết nói, đừng ngạc nhiên. Sao cơ? máy biết nói? Một người khác nói: liệu mình có nghe nhầm không đây? thật hay mơ vậy nhỉ? Sau khi làm xong, Edison hỏi: nào kiểm tra xem nhé! Tất cả các đồng nghiệp đều ngạc nhiên khi nghe ông hát một câu vô lý: cho con ngồi sủa trên miệng nồi. Trợ lý của ông hỏi: sao chó con lại ngồi sủa trên miệng nồi? Edison nói: sẽ tốt thôi... và ông vặn chiếc máy, chiếc máy hát đúng giọng của ông. Các nhân viên giật mình, đúng giọng của Sếp! Quỷ thần ơi! Sau đó các trợ lý đều run rẩy: Sếp thật đáng sợ! Sếp là nhà ảo thuật à?





0 comments: