8:08 AM

Isaac Newton

Isaac Newton là một nhà thiên văn học, vật lý học, quang học và toán học. Khi Newton còn chưa ra đời thì bố của ông đã mất. Còn đến tuổi đi học thì có một ngày nọ mẹ của Newton đã phải đi lấy chồng. Sống trong hoàn cảnh không có bố mẹ ở cùng, chính điều này đã gợi lên sự yêu thích khoa học cho Newton. Có một lần Newton mải mê nhìn một chiếc cối xay gió mà không để ý đến một người chú đang gọi mình. Chú của Newton cảm thấy rất lạ, ông nghĩ sao cháu mình không nghe thấy nhỉ, hay là nó nhớ mẹ? và người chú liền gọi to: Newton ơi! Ơ, chú! Newton quay đầu lại nhìn và bất ngờ cậu hỏi: chú ơi cái quay quay ở đằng kia là gì thế ạ? cháu nói cái cối xay gió kia ư? cối xay gió được dùng để làm gì hả chú? cối xay gió dùng để nghiền bột cháu ạ! và hai chú cháu đến gần chiếc cối xay gió. Newton nói với vẻ ngưỡng mộ: ồ lại gần thì mình mới thấy là nó to thật, và hai chú cháu đi vào tận trong chiếc cối xay gió. Và chính người chú này đã chỉ cho Newton thấy điều thần kỳ của khoa học. Còn có một ví dụ khác, khi Newton đang ngắm con bướm bay lượn ngoài vườn thì có hai đứa bạn gọi: này Newton, tại sao lại chơi như con gái thế hả? mau ra đây chơi đánh nhau với bọn tao. Một đứa bạn khác thêm lời vào: đã thế trò chơi của mày lại còn ở đâu ra đấy? Newton hỏi: các cậu ơi, các cậu có biết gió thổi như thế nào không? thì nó thổi xào xạc chứ gì? một đứa bạn khác nói: không, nó thổi vi vu chứ, bỗng nhiên hai đứa bạn đánh nhau rất quyết liệt. đứa thứ hai cho rằng đứa thứ nhất là đồ ngốc, còn đứa thứ nhất cho rằng đứa thứ hai là đồ ếch. Bỗng nhiên hai đứa bạn này cười ha ha và thôi đánh nhau sau đó vui vẻ ra về và miệng chúng hát í o. Trong lòng thể hiện rằng không có cái gì ngăn cản được chúng. Và Newton luôn miệt mài làm những công việc mà mình yêu thích, vì thế người ta gọi cậu là chú nhóc có đôi tay  vàng. Có hai ví dụ thể hiện đôi bàn tay khéo léo của Newton: có một lần Newton hì hục làm một thứ rất đặc biệt, bà nội của cậu rất tò mò và bà liền hỏi Newton: cháu đang làm cái gì vậy? Bí mật ạ. Và cuối cùng thì Newton cũng đã làm xong. Bà cậu lại hỏi tiếp: nhưng đó là cái gì vậy cháu? đó là cái máng đựng thức ăn cho gà ạ. gà sẽ đứng trên cái máng để mổ thức ăn. Còn ví dụ thứ hai là năm 13 tuổi Newton đến học trường hoàng gia ở đảo Glend, ở đó cũng chính là ngôi nhà của một người đàn ông có một người con gái tên là Stori. Newton và Stori làm quen với nhau và Newton đã tự tay mình đóng bàn ghế cho bạn, còn có lúc Newton làm ra một cái bánh xe bằng gỗ có những cái thanh ngang đựng nước và một cái cối. Thấy Stori thắc mắc Newton liền nói: đây là vòng quay giã gạo đấy. Sau đó Newton lại nói tiếp: tớ sẽ biểu diễn cho cậu xem, ôi! nó quay  được kìa! thật thú vị! Stori nói nhưng bất ngờ có hai thằng con trai thích đánh nhau liền rình đến, thằng lớn hỏi: chúng bay đang chơi trò gì vậy? đây chính là vòng quay giã gạo mà tự tay Newton làm ra đấy, Stori đáp. Sau đó thằng lớn lại lớn tiếng: màylại chơi trò búp bê với con gái à? và sau đó thằng nhỏ hơn liền nhìn thấy thứ mà Newton làm ra, hắn ta nói: a hay chưa này, đại ca ơi ra đây xem đi, thằng Newton có cái này hay lắm. Và thằng đại ca liền chạy đến, Binh! hắn ta đã phá hỏng trò chơi của Newton và hắn ta liền lớn tiếng quát: trò vớ vẩn này thì hay gì? cả ba đều há hốc mồm ra. Newton vô cùng tức giận, bất chợt cậu ta liền buột miệng nói một câu: mất bao công mới làm được và Newton quay sang nói với thằng đại ca: mày làm hỏng trò chơi của tao nên mày phải xin lỗi mau. Hê hê, tao mà phải xin lỗi á? thằng đại ca cười với vẻ mặt đầy chế giễu, sau đó hắn ta đấm cho Newton một phát khiến cho cậu chảy máu mũi: sức mạnh cú đấm của Unthura đây, và Newton liền đấm lại: Unthura, hãy nếm thử mùi nắm đấm của ta đi! Nhưng Unthura không dễ dàng chịu thua, hắn ta hét to: biến thành bạch tuộc! và Newton ghìm Unthura lại. Lại nói đến thằng nhỏ hơn, sau khi thấy vậy hắn liền xốc nách Newton và kéo cậu ta đi, Newton liền vùng vằng và thế là tay của thằng nhỏ hơn bị tuột ra, hắn ta liền dìu Unthura về. Newton tự nhủ: mình không ngờ là nó cũng ghê như vậy, sợ thật! Thành tích học tập của Newton đôi lúc cũng không tốt, đó là do cậu ta vẽ bậy lên sách vở. Tình cờ thầy hiệu trưởng đi xem bài vở của Newton, thầy nói:á à, có phải em chính là Issac Newton, đứa đã vẽ bậy vào vở không? Newton liền tỏ ra lúng túng. Ngừng một chút, thầy hiệu trưởng nói tiếp: hồi nhỏ thầy cũng hay vẽ linh tinh vào vở lắm và thế là thầy quay đầu đi kiểm tra bài vở của những học sinh khác. Newton nói: thầy hiệu trưởng thật là rộng lượng, hiểu biết. Nhưng có một hôm Newton nhận được thư của mẹ, trong thư nói rằng: Newton yêu quý, mẹ có tin buồn đây: dượng con đã... qua đời. Vì thế mẹ phải đưa các em về ngôi nhà cũ ngày xưa. Stori thấy mặt của Newton vô cùng buồn rầu liền ân cần hỏi: mẹ cậu viết gì trong thư mà trông cậu buồn thế? Newton trả lời: mẹ nói rằng dượng mình đã qua đời vì thế mẹ phải đưa các em tớ về ngôi nhà cũ. Nghe vậy Stori an ủi Newton: thôi cậu đừng buồn nữa nhưng dù sao tớ rất vui vì cậu có em đấy! Kỳ nghỉ hè có khi cậu được gặp họ đấy nhỉ? Newton vội ngăn lại: cậu nghe cho hết đã, mẹ lại muốn tớ từ bỏ việc học để về nhà giúp mẹ làm việc đồng áng thôi. Và thế là Newton liền đi đến phòng hiệu trưởng, Newton liền nói với hiệu trưởng rằng mình phải về quê ở Woosthorpe để giúp mẹ làm việc đồng áng. Thầy hiệu trưởng vô cùng ngạc nhiên và khuyên Newton rằng một học sinh xuất sắc như Newton mà nghỉ học thì thật là phí nhưng Newton nói rằng cậu không còn cách nào khác và thế là Newton lên đường trở về Woosthorpe. Kể từ khi về nhà mặc dù phải làm việc đồng áng giúp mẹ nhưng Newton vẫn gắn bó với đèn sách vì cậu vẫn muốn nghiên cứu khoa học. Có một lần mẹ bảo Newton ra đồng chăn cừu nhưng bà không biết rằng Newton còn mang theo một quyển sách, lúc đang chăn cừu ở ngoài đồng thì Newton lấy quyển sách trong tay ra và bắt đầu ngồi xuống đọc. Nhưng Newton vừa sểnh ra là đàn cừu đã sang phá vườn ở nhà bên cạnh. Khi biết chuyện những người hàng xóm đều mắng cho Newton một trận, mẹ cậu cũng đánh cho cậu một trận te tua.  Không được đọc sách, Newton lại muốn thí nghiệm nhưng chưa có cơ hội nào. Mãi như vậy cho đến một hôm có một cơn bão rất to kéo đến làng Woosthorpe ngay cả nhà Newton cũng bị bão đe dọa. Trong khi đó Newton lại còn phải đi cuốc vườn, việc nhổ cỏ cậu cũng còn chưa làm nữa, mẹ Newton liền đóng cửa sổ lại. Newton tự  nhủ: hay quá bây giờ thì mình có cơ hội để thí nghiệm rồi và thế là Newton liền chạy ra ngoài vườn, cậu cố hết sức mình chạy xuôi theo chiều gió sau đó cậu ta lại chạy ngược, mọi người liền vây quanh Newton để xem cậu đang làm gì. Đến tận ngày hôm sau họ vẫn chưa hiểu những gì mà Newton đã làm ở ngày hôm trước. Một người lên tiếng: hôm gió thổi thằng Newton...một người khác nói ờ ờ đúng tôi cũng thấy và thế là họ liền đem chuyện này đi kể cho mẹ của Newton nghe. Lúc này Newton đang ở ngoài vườn,  mẹ cậu liền hốt hoảng chạy ra ngoài xem cậu có bị điên không, Newton nói với mẹ rằng mình làm như vậy là để đo đạc sức gió theo những bài học ở trên lớp nhưng mẹ chẳng thèm nghe Newton nói, bà đau đớn lôi cậu về nhà.

0 comments: