8:27 PM

Lịch sử kết hợp

Một người nói rằng:
-Nhà tôi ở chỗ đền thờ vua họ Sùng, ở chỗ mộ bóp nát quả cam, ở chỗ miếu dựng nhà Trần và ở chỗ tượng đánh tan quân Nguyên Mông.
Hỏi nhà người đó ở chỗ nào?
Trả lời:
Nhà người đó ở chỗ đền thờ Hùng Vương vì vua Hùng có cha là Lạc Long Quân mà Lạc Long Quân họ Sùng chứ không phải họ Lạc. Ở chỗ mộ Trần Quốc Toản vì khi không được vua giao cho việc nước nên đã tức giận mà bóp nát quả cam quý vua ban. Ở chỗ miếu Trần Thủ Độ vì ông đã có công dựng nên triều nhà Trần. Ở chỗ tượng Trần Hưng Đạo vì có công 3 lần đánh tan quân Nguyên Mông.

7:29 PM

Hùng Vương

Hùng Vương ( hay còn gọi là vua Hùng ) là các vị thủ lĩnh tối cao của nhà nước Văn Lang của người Lạc Việt. Theo truyền thuyết, các vua Hùng là hậu duệ của Lạc Long Quân và Âu Cơ. Nền văn minh này kéo dài suốt 2.622 năm lịch sử và bị thất bại dưới tay người Tây Âu (do Thục Phán An Dương Vương lãnh đạo).
                                                   Các vị vua
Theo truyền thuyết, các vua Hùng đều là họ Sùng và có 18 đời vua. Các vua Hùng ấy như sau:
                             
                               1: Hùng Dương Vương: 2879- 2794 TCN
                               2: Hùng Hiền Vương: 2793- 2525 TCN
                               3: Hùng Lân Vương: 2524- 2253 TCN
                               4: Hùng Việp Vương: 2252- 1913 TCN
                               5: Hùng Hi Vương (trước): 1912- 1713 TCN
                               6: Hùng Huy Vương: 1712- 1632 TCN
                               7: Hùng Chiêu Vương: 1631- 1432 TCN
                               8: Hùng Vĩ Vương: 1431- 1332 TCN
                               9: Hùng Định Vương: 1331- 1252 TCN
                               10: Hùng Hi Vương (sau): 1251- 1162 TCN
                               11: Hùng Trinh Vương: 1161- 1055 TCN
                               12: Hùng Vũ Vương: 1054- 969 TCN
                               13: Hùng Việt Vương: 968- 854 TCN
                               14: Hùng Anh Vương: 853- 755 TCN
                               15: Hùng Triêu Vương: 754- 661 TCN
                               16: Hùng Tạo Vương: 660- 569 TCN
                               17: Hùng Nghị Vương: 568- 409 TCN
                               18: Hùng Duệ Vương: 408- 258 TCN
                             

6:35 PM

Mickey

Mickey (phát âm như Mích- ky) là một chú chuột trong hoạt hình và là nhân vật hoạt hình điện ảnh của Hoa Kỳ. Đồng thời chú cũng là người bạn của hàng triệu trẻ em trên thế giới.
Mục lục
1. Xuất phát từ thỏ
2. Hình dạng ban đầu
3. Phổ biến
                                                           Xuất phát từ thỏ
Mickey được nhằm thay thế cho Chú thỏ may mắn Oswald, ngôi sao hoạt hình của Walt Disney trước đây. Ban đầu, chuột Mickey có vẻ giống với Oswald. Vào năm 1928, chú thỏ Oswald của hãng Disney bị thất bại nên hoạ sĩ Ub Iwerks đã đề xuất những nhân vật mới như ếch, chó và mèo nhưng đều bị từ chối. Sau đó, một con bò sữa rồi ngựa

9:31 AM

Nam quốc sơn hà

Nam quốc sơn hà là một bài thơ của Lý Thường Kiệt vào thế kỷ 11 trong thời kháng chiến chống quân Tống. Bài thơ này được coi là tuyên ngôn độc lập hồi thế kỷ 11. Bài thơ này cũng giúp Lê Hoàn đuổi quân Tống ra khỏi đất nước mình.
Mục lục
1.Văn bản
2.Ra đời

                                           Văn bản
Phiên âm:                                                                 Dịch nghĩa:
Nam quốc sơn hà                                                      Sông núi nước nam
Nam quốc sơn hà nam đế cư                                     Sông núi nước nam, vua nam ở
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư                              Rành rạch định phận tại sách trời
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm                                 Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư


10:50 PM

Cả Ất


Cả Ất (tôi gọi là Răng Thỏ) là một nhân vật mang tính hài hước trong phim Thái sư Trần Thủ Độ. Ông là một người chủ quán buôn bán rất phát đạt nhưng đôi khi trong quán của Cả Ất cũng có kẻ xấu. Vì có lòng ngưỡng mộ Trần Thủ Độ nên từ Hải Ấp (quê của Trần Thủ Độ), ông đã rời quê và đợi sẵn Thủ Độ ở kinh thành Thăng Long.

Mục lục
  1. Tiểu sử 
  2. Tính hài hước
  3. Đoạn phim ngưỡng mộ của Cả Ất                                                                                       Tiểu sử       
Không rõ Cả Ất sinh năm nào và mất năm nào vì trong phim không nói đến, chỉ rõ là Cả Ất xuất hiện ngay từ tập đầu và đến tập 33 thì không thấy bóng dáng của Cả Ất đâu nữa. Trong quán của Cả Ất đã xảy ra một sự xáo trộn lớn. Một hôm, tướng quân Lý Hạ và sứ giả của nước Tống là Mã Diêm vào trong quán của Cả Ất để thăm dò. Tình cờ, Mã Diêm hỏi Cả Ất về chuyện trong hoàng cung thì thấy Cả Ất trả lời rõ rành rành thì cả Mã Diêm và Lý Hạ đều rất nghi ngờ. Sau đó Cả Ất liền chạy ngay tới nhà Tô Trung Từ để báo tin.



           Tính hài hước
Trong tập đầu, Cả Ất rao bán về quán của của mình (cả câu như sau:" Rượu ngon thịt tươi kính mời." Nhưng vì răng hô nên câu nói lại biến thành câu như sau:" Diệu ngon phịt tươi kính mời.") Nên ai xem tập phim đấy cũng thấy buồn cười.
            Đoạn phim ngưỡng mộ của Cả Ất
Trần Thủ Độ: Ta phải về ngay đêm nay.
Cả Ất: Vì sao ạ?
Trần Thủ Độ: Đây là tên thái giám đã từng gặp tôi. Bây giờ, quân triều đình sai hắn đến đây là có ý thăm dò tôi. Thôi, tôi về đây, chúc ông buôn bán phát đạt.
Cả Ất: Thưa, có những thứ không thể bán được. Đó là khí phách anh hùng và lòng ngưỡng mộ.

7:24 PM

Thái sư Trần Thủ Độ

Thái sư Trần Thủ Độ là một bộ phim truyền hình dài 34 tập nói về Trần Thủ Độ, người có công dựng nên nhà Trần. Cốt truyện của bộ phim là nói về náo loạn xảy ra ở Thăng Long vào năm 1210 đến gia đình Trần Lý (gồm hai con là Trần Thừa, Trần Tự Khánh và cháu ruột là Trần Thủ Độ) cùng Tô Trung Từ phò thái tử Sảm lên ngôi vua, trở thành vua Lý Huệ Tông.

Mục lục

  1. Bảng phân vai
  2. Sản xuất
  3. Thể loại
Bảng phân vai
Thiên Bảo vai Trần Thủ Độ
Lã Thanh Huyền vai Trần Thị Dung
Hứa Vĩ Văn vai Thái tử Sảm
Lan Hương vai Đàm hoàng hậu
Hoàng Dũng vai Lý Cao Tông
Mạnh Cường vai Đàm Dĩ Mông
Nguyễn Hải vai Nguyễn Chính Lại
Trần Đức vai Phạm Bỉnh Di
Viết Liên vai Trần Lý
Bùi Bài Bình vai Tô Trung Từ
Đỗ Kỷ vai Đỗ Kính Chu
Chí Trung vai Cả Ất
Chu Hùng vai Qúach Bốc
Hoàng Hải vai Nguyễn Nộn
Tạ Minh Thảo vai Đoàn Thượng
Xuân Trường vai Trần Thừa
Bá Anh vai Trần Tự Khánh
Văn Báu vai Đỗ Xuân Ấu
Võ Thành Tâm vai Trần Tỵ
Nguyễn Thu Hà / Thu Hương vai Lành
Tạ Vũ Thu vai Lý Hạ
Quỳnh Trang vai Lê Qúy phi
Thanh Hoài vai Đàm Qúy phi
Nguyễn Thị Mai Chi vai Thuận Hoa
Phan Anh vai Vũ Định Kỳ
Cường Việt vai Đàm Thì Phụng
Phan Trí Tuệ vai Đỗ Bảo Dương
Nguyễn Đức Hưng vai Tùy tướng của Qúach Bốc
Linh Huệ vai Vợ Tô Trung Từ
Minh Nguyệt vai Vợ Trần Tự Khánh
Thu Hương vai Vợ Trần Thừa
Vũ Văn Trung vai Tô Vĩ
Minh Đức vai Trần Cảnh
Trịnh Văn Huy vai Đoàn Long
Hạnh Lê vai Thuận Thiên
Đào Hạnh Đan vai Lý Chiêu Hoàng
Nguyễn Đình Chiến vai Thái giám Mão
Đào Thế Hoàng vai Thái giám Ngọ
Hoàng Tùng vai Thái giám Hợi
Thanh Tùng vai Thái giám Dần
Lại Phú Đôn vai Quan trong triều
Tiến Thành vai Quan trong triều
Qúach Xuân Cương vai Quan trong triều
Thanh Bình vai Ông già chở xác

Sản xuất 
Phim sản xuất vào năm 2010.

Thể loại
Phim lịch sử















8:40 AM

gấu

8:22 PM

Gấu Con Phiêu Lưu Ký

Tạm biệt Mẹ! Tạm biệt Ba! Con đi picnic với các bạn đây ạ! Gấu C

8:09 PM

Trời và đất

Trời và đất cách nhau ngàn dặm
Cách muôn trùng sóng vỗ biển khơi
Những đám mây bồng bềnh trôi nổi
Bay lơ lửng trên khắp bầu trời
Mây che phủ đỉnh núi sương mờ
Trời nhìn đất, đất ngắm mây trôi
Đến nửa đêm thì thào nói chuyện
Trời rủ đất:"đất hãy lên đây."
Đất rằng :"đất không thể lên được
Đất phải lo cho những con người
Và vạn vật trên khắp thế gian
Nếu đất lên, chúng sẽ ra sao?
Có chuyện gì trời cứ mách bảo 
Đất sẽ đến giúp đỡ trời ngay
Còn muốn chơi chỉ được nói chuyện
Như chúng ta đang nói với nhau."

5:15 PM

cuoc chien tranh cua nhung nguoi egimong

TẬP 3: Secbru thật không ngờ rằng con ra

3:31 PM

lịch sử trái đất

1: Khi vũ trụ còn hoang sơ, mọi vật còn chưa xuất hiện đầy đủ, thì bỗng nhiên một ngày nọ có một vụ nổ tên là Big Bang đã làm vũ trụ nổ tung ra và từ đấy vũ trụ cứ giãn nở và rộng mênh mông như ngày nay.    
2: Lúc đó có một quả cầu lửa xuất hiện và quả cầu ấy nguội lửa dần và sau đó thì hình thành nên bầu khí quyển và cuối cùng là tạo nên các đại dương. Qủa cầu ấy chính là trái đất, hành tinh xanh của chúng ta. 
3: Khi trái đất đã được hình thành rồi, lúc đó bề mặt lục địa toàn nước là nước. Lúc ấy, nước biển thì lại rất chua còn nước mưa rất mặn. Thế rồi, một trận mưa đã rơi xuống các vùng biển và bốn đại dương. Từ đó mà nước biển mặn như ngày nay.
4: Bấy giờ đã là kỷ Cambri, ở kỷ này xuất hiện những loài sinh vật biển đầu tiên. Có một loài sinh vật biển tên là bọ cạp biển (tên khoa học là Obapina) loài này trông rất giống với một nhân vật trong phim hoạt hình. Còn có một loài tôm rất to còn được gọi là ông vua của kỷ Cambri và có những loài sứa nữa, còn có cả một loài động vật biển tên là Tritoble. 
5. Lúc này đã sang kỷ Devon, đã có một loài cá gọi là cá vây chân và mặt đất đã được hình thành. Và còn có cả cá vây tay nữa, cá vây tay là một trong những loài vẫn còn sống sót cho đến ngày nay.
6: Bấy giờ đã là kỷ Than Đá, lúc này trái đất đã trở nên ẩm ướt hơn và đã xuất hiện loài lưỡng cư đầu tiên có tên là giun đất. Loài này vừa có thân hình nặng nề lại có hình chữ bát trông rất kỳ quặc. Ở kỷ Than Đá còn xuất hiện cả loài thằn lằn nhưng thằn lằn thời tiền sử to hơn gấp nhiều lần so với thằn lằn ngày nay. Kỷ Than Đá còn xuất hiện một số loài côn trùng.
7: Đã sang kỷ Permi. Bây giờ xuất hiện một nhóm động vật gọi là nhóm răng chó.
8: Kỷ Cacbon đã đến. Bây giờ xuất hiện thêm một loài động vật mới mang bướu ở trên mặt.
9: Lúc này thì loài khủng long đã thống trị trái đất. Loài rồng cũng xuất hiện. Chúng nhỏ hơn khủng long một chút, có cánh dơi và phun lửa như trong huyền thoại. Rồng cũng là một trong những loài còn sống sót. Lúc đó là kỷ Triat, bắt đầu thời kỳ khủng long.
10: Chúng ta đã sang kỷ Jura. Ở kỷ này khủng long bắt đầu tăng lên. Đây được gọi là "thời kỳ của khủng long".
11: Lúc này đã là kỷ Creta, ở đây chỉ còn lại khủng long bạo chúa và khủng long ba sừng. Bỗng một ngày, một thiên thạch rơi xuống trái đất làm mọi thứ nổ tung. Thế là kết thúc thời kỳ khủng long.
12: Đây là kỷ Đệ Tam. Lúc này đã xuất hiện ngựa thuỷ tổ(tên khoa học là Hyracotherium) và một loài chim to lớn. Ngựa thuỷ tổ là thức ăn của loài chim to lớn kia.
13: Lúc này đã là kỷ băng hà.Và lúc này đã xuất hiện tổ tiên của chúng ta. Đó là người Nanderthal. Họ có thể sống qua thời kỳ khắc nghiệt. Thời ấy cũng xuất hiện voi Mamut và hổ răng kiếm...
14: Thời hiện đại đã đến rồi, chúng ta là hậu duệ của những người Nanderthal. Chúng ta là người Homo saipiens tức là người thông minh vì chúng ta biết cách làm nhà, ngăn lũ, chống sét...
15: Ngày xửa ngày xưa, có một loài chim biển cổ đại được bay lượn như những loài chim khác nhưng vì muốn được bơi nên chúng đã từ bỏ đôi cánh của mình và biến mình thành chim cánh cụt.
                                           HẾT
 

1:20 PM

Lịch Sử Trái Đất

Tập1
 Vụ nổ Big Bang      

Từ thuở sơ khai, khi vũ trụ còn hoang sơ, tuy những hành tinh đã xuất hiện rồi nhưng vẫn còn chưa đủ và lúc đó vũ trụ còn nhỏ lắm, chưa chứa đủ được tất cả các hành tinh và những vật thể như sao băng, sao chổi nên mọi vật                                                                                                                                        

12:08 PM

Kỳ lân

Xưa nay, loài kỳ lân chỉ được biết đến trong truyền thuyết, nhưng ít người biết rằng loài vật này lại có thật. Kỳ lân là một con ngựa bạch nhưng có một sừng ở giữa trán. Tên khoa học của nó là "unicorn" có nghĩa là "ngựa một sừng". Đã có một số người phát hiện ra sinh vật thiêng liêng này. Nhưng cũng có người không tin vào chuyện kỳ lân cũng là con vật có thật. Ở lớp học của Gấu Con, ngay cả hai bạn Chí Kiên và Đức Anh là những người tin rồng có thật cũng không tin rằng kỳ lân là đã từng xuất hiện trên đời và bây giờ vẫn còn. Họ không tin rằng kỳ lân có thật bởi vì mỗi phương lại có một cách để miêu tả con kỳ lân, Phương Nam thì miêu tả nó là một con sư tử nhưng có sừng của hươu. Phương Bắc thì miêu tả rằng nó là một con vật được kết hợp bởi ngựa, cá, tê giác, đại bàng và gà. Phương Đông thì miêu tả kỳ lân là một con lừa nhưng lại mang những vệt vằn ở trên lưng. Còn kỳ lân của phương Tây thì chính là con ngựa bạch mà Gấu Con đã nói ở đoạn trên. Kỳ lân chạy rất nhanh và vũ khí sắc bén của kỳ lân chính là chiếc sừng độc nhất vô nhị của nó (điều này thì chắc là ai cũng biết). Có thể nói rằng kỳ lân có đủ sức đánh bại cả sư tử, rồng Komodo và rồng bởi vì khi kỳ lân nhảy xuống nước thì cho dù rồng có phun nhiều lửa thì cũng không thể đánh được kỳ lân và dĩ nhiên là rồng không thể xuống nước được vì nếu làm như vậy thì rồng sẽ chết đuối. Và sau khi tìm được rồng thật rồi thì Gấu Con lại phải đi thêm chuyến nữa để tìm hiểu về kỳ lân và Gấu Con sẽ mang về nuôi để quan sát kỹ hơn đấy. Không biết là nó sống ở đâu nhỉ, có thể là ở Châu Úc chăng?

11:10 AM

Rồng

Các bạn có biết không? Hôm nay Gấu Con sẽ bật mí với các bạn một chuyện lạ nhé! Để biết chuyện lạ đó là chuyện gì thì chúng ta hãy cùng khá phá nào!

Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng con rồng không có thật nhưng Gấu Con thì lại tin là nó có thật đấy, ở lớp còn có bạn Chí Kiên và Đức Anh cũng tin là rồng có thật, ba của Gấu Con cũng tin chuyện này nữa.

Loài rồng xuất hiện từ kỷ Triat, kỷ Triat là kỷ bắt đầu thời kỳ khủng long. Rồng chỉ nhỏ hơn khủng long một chút, nhưng chúng có thể phun lửa được như trong truyền thuyết đấy các bạn ạ! Chúng sống ở các nước Châu Âu và trong một thế kỷ nào đó, đã có một vị vua nuôi một con rồng ở dưới tầng hầm và trong thư viện của ông ta cũng có những cuốn sách nói về rồng, còn có cả tranh ảnh về loài này. Gấu Con đọc được thông tin này ở trên mạng, đọc xong Gấu Con thấy cũng hơi sợ một chút. Người ta còn nói rằng loài rồng rất hung dữ và nguy hiểm. Vì vậy chúng ta cần phải luôn luôn cảnh giác và đề phòng nếu không loài sinh vật đáng sợ này sẽ gây ra tai nạn cho chúng ta đấy.

Tuy nhiên, loài sinh vật mang cái tên "Rồng" đang luôn luôn chờ chúng ta khám phá. Gấu Con quyết tâm tìm cho bằng được một con rồng bằng xương bằng thịt để chứng minh cho mọi người thấy rằng loài rồng là có thật. Tam biệt các bạn nhé!

10:54 AM

Đánh cờ vua

Bàn cờ phẳng lặng
Cuộc chiến bắt đầu
Tù và rúc lên
Đứng vào vị trí.

Đây là Đức Vua
Lo toan việc nước
Còn đây quân Hậu
Đảm đang việc nhà.

Đây là quân Mã
Khoái cỏ bồ đề
Quân xe chở lính
Nhong nhong trên đường.

Còn đây quân Tượng
Dũng mãnh xông pha
Quân Tốt đứng im
Sẵn sàng chờ lệnh.

Sắp cờ xong xuôi
Nào ta bắt đầu
Hai bên cùng đấu
Tranh cuộc thắng thua.







10:49 AM

Mây

Mây....
       .......    mây...
Như con rồng
Đang phun lửa
Như con ngựa
Phi nước đại
Như quái vật
Đang gào thét
Như chàng kỵ sỹ
Đang chiến đấu
Như ông khổng lồ
To lớn
Như con lợn
Ụt ịt
Như chó sói
Hú vọng đồi
Mây! Mây ơi
Mây gọi gió
Gió biến mây
Ra nhiều hình
Khác nhau
Bay lơ lửng
Trên bầu trời
Cao vút
Mây bay mãi...
Tít trên trời
Xanh thẳm.

8:07 PM

HÀ MÃ- TÊ GIÁC- LỢN LÒI ĐẠI VƯƠNG

Các bạn ơi! Qua hai đại chiến khốc liệt kể về Ngư Sú Tinh và Ngư Mã Tinh ở tuần trước thật là hấp dẫn phải không nào? Hôm nay Gấu Con mời các bạn cùng xem Tôn Ngộ Không đánh nhau với 3 con yêu quái nhé! Thầy trò Đ

10:44 AM

TÂY DU KÝ-PHẦN 3

ĐẠI CHIẾN NGƯ MÃ TINH
Giới thiệu nhân vật
Tôn Ngộ Không:có 72 phép, có Hỏa Nhãn Kim Tinh, có cây gậy Như Ý vô cùng lợi hại, bảo vệ Đường Tăng đi Tây Thiên lấy chân kinh.
Ngư Mã Tinh:ngụ tại Thủy Kim Động tại biển Địa Trung Hải,có phép biến hóa khôn lường, là con vật cưỡi của Địa Trung Hải Long Vương,cầm trong tay một bảo bối có tên là quả cầu băng giá,bảo bối này rất lợi hại.
Kể chuyện:
Thầy trò Đường Tăng tiếp tục sang Tây Thiên thỉnh kinh.Trên đường đi vì mải nói chuyện nên đã bị lạc vào biển Địa Trung Hải.Bỗng nhiên, có một luồng khói xanh bốc lên, Tôn Ngộ Không nói:chết rồi, yêu quái kìa! Nhưng Trư Bát Giới không tin, nói rằng:cái thằng bật mã ôn này, yêu quái đâu mà yêu quái hả? Tôn Ngộ Không lại hỏi:không phải yêu quái thì là cái gì? Và thế là làn khói đó biến thành một con yêu quái lạ thường, yêu quái hét lên:Tôn Ngộ Không! Tôn Ngộ Không liền quay lại thì thấy yêu quái đã bắt mất sư phụ của mình rồi. Tôn Ngộ Không liền gọi: Cam Hổ Đệ! Đệ mau ra trợ giúp chúng ta đi! Yêu quái bắt mất sư phụ rồi kìa! Cam Hổ liền nói:tam sư huynh, huynh hãy đánh con yêu quái ở bên trái nhé, nhị sư huynh, huynh hãy đánh yêu quái ở bên phải, đại sư huynh, huynh hãy đánh yêu quái ở trên trời, còn đệ sẽ đánh nó ở dưới nước. Thế là Tôn Ngộ Không nấp ở trên không trung, Trư Bát Giới nấp ở bên phải, Sa Tăng nấp ở bên trái, còn Cam Hổ thì lao xuống nước. Cam Hổ gọi:yêu quái to gan! Thả sư phụ ta ra! Nhưng yêu quái nhất định không chịu ra, Cam Hổ gọi kiểu gì, đánh kiểu gì hắn cũng không chịu ra. Cam Hổ liền gọi Tôn Ngộ Không: đại sư huynh! Huynh hãy lấy gậy khoắng cho động của con yêu quái tan tành đi. Và thế là Tôn Ngộ  Không dùng cây gậy của mình khoắng làm cho cả thủy cung bị chao đảo. Yêu quái ở bên trong thấy vậy thì hắn ta rất tức tối, hắn liền đập cửa bay ra ngoài. Một con tiểu yêu thấy vậy liền hỏi:đại vương đi đâu đấy ạ? Yêu quái tức tối trả lời:mặc kệ ta! Nói rồi hắn nhô đầu lên khỏi mặt nước và hét lên:Tôn Ngộ Không! Hôm nay ta sẽ quyết chiến với ngươi một trận, nếu ngươi thắng, ta sẽ thả sư phụ của ngươi ra, nhưng nếu ta thắng, ta sẽ ăn thịt cả 5 thầy trò các ngươi đấy! Tôn Ngộ Không liền tức giận nói:á à! Hôm nay phải cho ngươi biết sự lợi hại của Lão Tôn ta đây. Nói rồi hai bên xông vào đánh. Một lúc sau, Tôn Ngộ Không liền bay lên thiên đình. Tôn Ngộ Không liền nói với Ngọc Hoàng về chuyện yêu quái bắt mất sư phụ. Ngọc Hoàng liền phái Thiên Binh Thiên Tướng đi đánh nhau với yêu quái nhưng khi quân nhà trời giở phép thuật ra thì sức mạnh của họ đều bị đóng băng. Các vị thần trên trời dưới biển đều chịu thua, bỗng nhiên, Tôn Ngộ Không sực nhớ ra rằng Địa Trung Hải Long Vương cưỡi một con cá ngựa màu xanh lá cây, chắc nó là con yêu quái này. Thế là Tôn Ngộ Không liền bay ra biển Bắc, nơi các Long Vương đang ăn tiệc. Tôn Ngộ Không liền gọi Địa Trung Hải Long Vương và nhờ ông ta giúp đỡ. Cả hai liền đến Địa Trung Hải, Địa Trung Hải Long Vương liền gọi:nghiệt súc, ra đây! Yêu quái lại mang lũ tiểu yêu ra nhưng vừa thấy chủ thì đã quỳ xuống xin tha mạng. Hóa ra con yêu quái này lại là Ngư Mã Tinh. Tôn Ngộ Không liền quét sạch bọn tiểu yêu, sau đó thầy trò Đường Tăng lại tiếp tục lên đường.

8:08 AM

Isaac Newton

Isaac Newton là một nhà thiên văn học, vật lý học, quang học và toán học. Khi Newton còn chưa ra đời thì bố của ông đã mất. Còn đến tuổi đi học thì có một ngày nọ mẹ của Newton đã phải đi lấy chồng. Sống trong hoàn cảnh không có bố mẹ ở cùng, chính điều này đã gợi lên sự yêu thích khoa học cho Newton. Có một lần Newton mải mê nhìn một chiếc cối xay gió mà không để ý đến một người chú đang gọi mình. Chú của Newton cảm thấy rất lạ, ông nghĩ sao cháu mình không nghe thấy nhỉ, hay là nó nhớ mẹ? và người chú liền gọi to: Newton ơi! Ơ, chú! Newton quay đầu lại nhìn và bất ngờ cậu hỏi: chú ơi cái quay quay ở đằng kia là gì thế ạ? cháu nói cái cối xay gió kia ư? cối xay gió được dùng để làm gì hả chú? cối xay gió dùng để nghiền bột cháu ạ! và hai chú cháu đến gần chiếc cối xay gió. Newton nói với vẻ ngưỡng mộ: ồ lại gần thì mình mới thấy là nó to thật, và hai chú cháu đi vào tận trong chiếc cối xay gió. Và chính người chú này đã chỉ cho Newton thấy điều thần kỳ của khoa học. Còn có một ví dụ khác, khi Newton đang ngắm con bướm bay lượn ngoài vườn thì có hai đứa bạn gọi: này Newton, tại sao lại chơi như con gái thế hả? mau ra đây chơi đánh nhau với bọn tao. Một đứa bạn khác thêm lời vào: đã thế trò chơi của mày lại còn ở đâu ra đấy? Newton hỏi: các cậu ơi, các cậu có biết gió thổi như thế nào không? thì nó thổi xào xạc chứ gì? một đứa bạn khác nói: không, nó thổi vi vu chứ, bỗng nhiên hai đứa bạn đánh nhau rất quyết liệt. đứa thứ hai cho rằng đứa thứ nhất là đồ ngốc, còn đứa thứ nhất cho rằng đứa thứ hai là đồ ếch. Bỗng nhiên hai đứa bạn này cười ha ha và thôi đánh nhau sau đó vui vẻ ra về và miệng chúng hát í o. Trong lòng thể hiện rằng không có cái gì ngăn cản được chúng. Và Newton luôn miệt mài làm những công việc mà mình yêu thích, vì thế người ta gọi cậu là chú nhóc có đôi tay  vàng. Có hai ví dụ thể hiện đôi bàn tay khéo léo của Newton: có một lần Newton hì hục làm một thứ rất đặc biệt, bà nội của cậu rất tò mò và bà liền hỏi Newton: cháu đang làm cái gì vậy? Bí mật ạ. Và cuối cùng thì Newton cũng đã làm xong. Bà cậu lại hỏi tiếp: nhưng đó là cái gì vậy cháu? đó là cái máng đựng thức ăn cho gà ạ. gà sẽ đứng trên cái máng để mổ thức ăn. Còn ví dụ thứ hai là năm 13 tuổi Newton đến học trường hoàng gia ở đảo Glend, ở đó cũng chính là ngôi nhà của một người đàn ông có một người con gái tên là Stori. Newton và Stori làm quen với nhau và Newton đã tự tay mình đóng bàn ghế cho bạn, còn có lúc Newton làm ra một cái bánh xe bằng gỗ có những cái thanh ngang đựng nước và một cái cối. Thấy Stori thắc mắc Newton liền nói: đây là vòng quay giã gạo đấy. Sau đó Newton lại nói tiếp: tớ sẽ biểu diễn cho cậu xem, ôi! nó quay  được kìa! thật thú vị! Stori nói nhưng bất ngờ có hai thằng con trai thích đánh nhau liền rình đến, thằng lớn hỏi: chúng bay đang chơi trò gì vậy? đây chính là vòng quay giã gạo mà tự tay Newton làm ra đấy, Stori đáp. Sau đó thằng lớn lại lớn tiếng: màylại chơi trò búp bê với con gái à? và sau đó thằng nhỏ hơn liền nhìn thấy thứ mà Newton làm ra, hắn ta nói: a hay chưa này, đại ca ơi ra đây xem đi, thằng Newton có cái này hay lắm. Và thằng đại ca liền chạy đến, Binh! hắn ta đã phá hỏng trò chơi của Newton và hắn ta liền lớn tiếng quát: trò vớ vẩn này thì hay gì? cả ba đều há hốc mồm ra. Newton vô cùng tức giận, bất chợt cậu ta liền buột miệng nói một câu: mất bao công mới làm được và Newton quay sang nói với thằng đại ca: mày làm hỏng trò chơi của tao nên mày phải xin lỗi mau. Hê hê, tao mà phải xin lỗi á? thằng đại ca cười với vẻ mặt đầy chế giễu, sau đó hắn ta đấm cho Newton một phát khiến cho cậu chảy máu mũi: sức mạnh cú đấm của Unthura đây, và Newton liền đấm lại: Unthura, hãy nếm thử mùi nắm đấm của ta đi! Nhưng Unthura không dễ dàng chịu thua, hắn ta hét to: biến thành bạch tuộc! và Newton ghìm Unthura lại. Lại nói đến thằng nhỏ hơn, sau khi thấy vậy hắn liền xốc nách Newton và kéo cậu ta đi, Newton liền vùng vằng và thế là tay của thằng nhỏ hơn bị tuột ra, hắn ta liền dìu Unthura về. Newton tự nhủ: mình không ngờ là nó cũng ghê như vậy, sợ thật! Thành tích học tập của Newton đôi lúc cũng không tốt, đó là do cậu ta vẽ bậy lên sách vở. Tình cờ thầy hiệu trưởng đi xem bài vở của Newton, thầy nói:á à, có phải em chính là Issac Newton, đứa đã vẽ bậy vào vở không? Newton liền tỏ ra lúng túng. Ngừng một chút, thầy hiệu trưởng nói tiếp: hồi nhỏ thầy cũng hay vẽ linh tinh vào vở lắm và thế là thầy quay đầu đi kiểm tra bài vở của những học sinh khác. Newton nói: thầy hiệu trưởng thật là rộng lượng, hiểu biết. Nhưng có một hôm Newton nhận được thư của mẹ, trong thư nói rằng: Newton yêu quý, mẹ có tin buồn đây: dượng con đã... qua đời. Vì thế mẹ phải đưa các em về ngôi nhà cũ ngày xưa. Stori thấy mặt của Newton vô cùng buồn rầu liền ân cần hỏi: mẹ cậu viết gì trong thư mà trông cậu buồn thế? Newton trả lời: mẹ nói rằng dượng mình đã qua đời vì thế mẹ phải đưa các em tớ về ngôi nhà cũ. Nghe vậy Stori an ủi Newton: thôi cậu đừng buồn nữa nhưng dù sao tớ rất vui vì cậu có em đấy! Kỳ nghỉ hè có khi cậu được gặp họ đấy nhỉ? Newton vội ngăn lại: cậu nghe cho hết đã, mẹ lại muốn tớ từ bỏ việc học để về nhà giúp mẹ làm việc đồng áng thôi. Và thế là Newton liền đi đến phòng hiệu trưởng, Newton liền nói với hiệu trưởng rằng mình phải về quê ở Woosthorpe để giúp mẹ làm việc đồng áng. Thầy hiệu trưởng vô cùng ngạc nhiên và khuyên Newton rằng một học sinh xuất sắc như Newton mà nghỉ học thì thật là phí nhưng Newton nói rằng cậu không còn cách nào khác và thế là Newton lên đường trở về Woosthorpe. Kể từ khi về nhà mặc dù phải làm việc đồng áng giúp mẹ nhưng Newton vẫn gắn bó với đèn sách vì cậu vẫn muốn nghiên cứu khoa học. Có một lần mẹ bảo Newton ra đồng chăn cừu nhưng bà không biết rằng Newton còn mang theo một quyển sách, lúc đang chăn cừu ở ngoài đồng thì Newton lấy quyển sách trong tay ra và bắt đầu ngồi xuống đọc. Nhưng Newton vừa sểnh ra là đàn cừu đã sang phá vườn ở nhà bên cạnh. Khi biết chuyện những người hàng xóm đều mắng cho Newton một trận, mẹ cậu cũng đánh cho cậu một trận te tua.  Không được đọc sách, Newton lại muốn thí nghiệm nhưng chưa có cơ hội nào. Mãi như vậy cho đến một hôm có một cơn bão rất to kéo đến làng Woosthorpe ngay cả nhà Newton cũng bị bão đe dọa. Trong khi đó Newton lại còn phải đi cuốc vườn, việc nhổ cỏ cậu cũng còn chưa làm nữa, mẹ Newton liền đóng cửa sổ lại. Newton tự  nhủ: hay quá bây giờ thì mình có cơ hội để thí nghiệm rồi và thế là Newton liền chạy ra ngoài vườn, cậu cố hết sức mình chạy xuôi theo chiều gió sau đó cậu ta lại chạy ngược, mọi người liền vây quanh Newton để xem cậu đang làm gì. Đến tận ngày hôm sau họ vẫn chưa hiểu những gì mà Newton đã làm ở ngày hôm trước. Một người lên tiếng: hôm gió thổi thằng Newton...một người khác nói ờ ờ đúng tôi cũng thấy và thế là họ liền đem chuyện này đi kể cho mẹ của Newton nghe. Lúc này Newton đang ở ngoài vườn,  mẹ cậu liền hốt hoảng chạy ra ngoài xem cậu có bị điên không, Newton nói với mẹ rằng mình làm như vậy là để đo đạc sức gió theo những bài học ở trên lớp nhưng mẹ chẳng thèm nghe Newton nói, bà đau đớn lôi cậu về nhà.

10:36 PM

Jean Henri Fabre

Ngày 22 tháng 12 năm 1823 cậu bé Jean Henri Fabre chào đời tại làng Saint Leon nước Pháp. 

Ngay từ nhỏ Fabre đã rất hiếu kỳ. Có một lần Fabre đang dạo chơi ở ngoài đồng, cậu tò mò muốn biết tiếng kêu chi-rư-rư, chi-rư-rư do con gì phát ra, Fabre nói: hôm nay mình phải tìm cho bằng được nó, bắt đầu từ ngày hôm qua tiếng kêu đó cứ phát ra ở gần nhà mình. Cậu đi mãi sau đó đến một bãi cỏ hoang vắng, cậu nằm xuống và chờ đợi kết quả. Nhưng lạ chưa, tiếng kêu đó không còn phát ra nữa. Fabre rất ngạc nhiên, cậu nghĩ: lạ thật! mình nằm xuống nhẹ nhàng như vậy mà nó vẫn còn biết được, quả là tai nó thật là thính. Sau đó Fabre đi nhẹ nhàng hơn nữa và cậu thấy một chấm xanh vừa dài vừa nhỏ, đợi cho đến khi chấm xanh không để ý cậu liền đưa tay ra, bụp... Fabre đã bắt được chấm xanh này, cậu bỏ ra thì cậu nhìn thấy chấm xanh đó là một con cào cào có cánh vàng. Fabre nói: thì ra là nó, nó chính là một trong những nhạc công của các loài côn trùng đây. Nhưng hoàng hôn xuống, Fabre nhớ lại lời mẹ cậu nói: "Fabre à, buổi tối ở trong rừng có nhiều chó sói lắm đấy", nghĩ vậy Fabre hốt hoảng mồm miệng luôn kêu: mẹ ơi, cứu Fabre với! ba chân bốn cẳng chạy về nhà, cậu đánh rơi con cào cào trong tay từ lúc nào không biết, chỉ còn lại một con gián. Mẹ Fabre vô cùng lo lắng, bà bảo: Fabre à, mẹ đã dặn con là buổi tối đừng đi chơi xa mà. Mẹ ơi, hôm nay con bắt được một con đang kêu rất to ở ngoài đồng đấy. Một kẻ đang kêu rất to ư? là ai vậy con? bấy giờ Fabre mới thò tay vào túi áo rút ra con gián và cậu nói chính là nó đấy ạ. Mẹ Fabre giật mình: Fabre, chẳng nhẽ con chỉ chơi với lũ sâu bọ vớ vẩn này thôi ư? và thế là tất cả các loài côn trùng mà Fabre bắt được đều chạy mất. Lúc đó bố mẹ của Fabre chưa hiểu rằng côn trùng là người bạn quan trọng nhất trong đời của Fabre.

Rồi một đêm nọ, khi đang ngủ tình cờ Fabre đã nghe được câu chuyện bất hạnh của bố mẹ. Bố mẹ cậu đang lo lắng không biết phải làm thế nào một lúc sau bố Fabre nói: hay là chúng ta gửi Fabre đến nhà ông bà nội ở Marabac. Mẹ Fabre hỏi: để làm gì vậy? Đến đó sẽ không bị thiếu lương thực rồi khi nào chúng ta đỡ vất vả hơn thì lại đón con về. Và thế là Fabre bé nhỏ được gửi đến nhà ông bà nội. Fabre thì cưỡi ngựa còn bố thì đi bộ. Trên đường đi Fabre buồn rầu nói: bố ơi từ nay con sẽ không bắt côn trùng đâu ạ, và con sẽ nghe lời bố mẹ nhưng bố mẹ đừng gửi con đến nhà ông bà nội. Hiểu được nỗi băn khoăn của Fabre bố Fabre nói: Fabre à, nhà ông bà nội nuôi rất nhiều con vật đấy, ông bà còn nuôi mấy con bò, cừu, gà, lợn và cả hai con chó to và dữ nữa. Con chơi với chúng thì sẽ không buồn đâu, con yêu động vật lắm mà. Vâng, con yêu chúng lắm ạ. Còn nữa, ở đó có tiếng kêu rất hay của các loài côn trùng lạ đấy. Nghe đến đây mắt Fabre sáng hẳn lên, cậu nói: ôi tuyệt vời quá, đi thôi nào ngựa ơi! nhanh lên. Cuối cùng thì bố Fabre cũng đuổi kịp, ông nói: ở đó còn có rất nhiều bánh mì, sữa và format đấy. Fabre nói: nhưng tại sao cả nhà mình không đi cùng ạ? hơn nữa con cũng không muốn rời xa bố mẹ. Bố của Fabre rất thương, ông ân cần nói: Fabre à, nếu như cả nhà mình mà đi thì ông bà lại sẽ nghèo như nhà mình vậy đấy con ạ! cuối cùng thì cậu bé Fabre cũng đã hiểu. Bỗng nhiên bố Fabre nói: chúng ta đến nhà ông bà nội rồi đấy. Ồ, nhà ông bà to thật! Fabre nói với vẻ ngưỡng mộ. Ở nhà ông bà nội, Fabre thỉnh thoảng cũng có lúc nhớ bố mẹ nhưng cậu lại quên ngay khi ra đồng chơi với các loài côn trùng. Năm tám tuổi Fabre về nhà vì cậu đã đến tuổi đi học. 

Sau bao nhiêu năm đi học, Fabre thi đỗ vào trường đại học sư phạm Apinong và khoảng vài năm sau anh trở thành giáo viên dạy học ở trường đó. Ở trường Apinong Fabre lại càng chăm chỉ nghiên cứu về các loài côn trùng hơn, có một lần Fabre đang dạy các học trò tập đo từ nhưng các học trò cứ chạy lung tung cuối cùng chúng đến một cái tổ ong và thi nhau hút mật Fabre tò mò hỏi: mấy đứa này đang làm gì thế nhỉ? và anh cũng chạy lại. Một học trò trả lời: thưa thầy, thầy mút vào cái này ạ. Thế là Fabre mút thử và bất ngờ anh nói: ôi ngọt quá, nó cứ tan ra ở đầu lưỡi ấy, Fabre hỏi: các em giấu mật ở đây từ khi nào thế? một học trò trả lời: thưa thầy không phải là chúng em giấu mật đâu ạ mà đó là mật ở tổ ong đấy thầy ạ. Ở cánh đồng này nhiều tổ ong lắm ạ, một học sinh khác tiếp lời và bất ngờ con ong bay về Fabre hỏi: có em nào biết tên của con ong này không? trời ơi! chẳng có ai biết cả, Fabre ngạc nhiên. Bỗng nhiên trong đầu anh vụt lóe lên một ý kiến, anh vội chạy đến cửa hàng sách. Một học sinh thắc mắc: để tìm hiểu tên của một con ong tại sao lại quan trọng thế nhỉ? ở hiệu sách Fare phát hiện ra có cuốn động vật có chân khớp và cuối cùng thì Fabre cũng biết được tên của con ong lúc nãy, tên của loài ong đó là ong hoa. Nhưng nếu mà mua thì Fabre lại hết tiền, làm sao bây giờ? cuối cùng Fabre nghĩ: thôi tạm thời mình cứ mua cuốn sách này trước đi đã rồi về nhà tính sau. Ở nhà khi nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng Fabre cũng đã nghĩ ra một cách rất hay: uống nước hai lần thay cho ăn bánh mì. Khi đọc cuốn sách Fabre nói: mình không ngờ rằng có nhiều nhà khoa học nghiên cứu về côn trùng như vậy. 

Về sau tuy gia đình hanh phúc nhưng Fabre vẫn sống trong cảnh nghèo nàn mãi cho đến khi "ngày Fabre ra đời" thì Fabre bắt đầu giàu có và nổi tiếng khắp nơi. Sau đó tác phẩm côn trùng ký của Fabre bắt đầu bán đắt như tôm tươi.

Về cuối đời, Fabre tranh thủ nghiên cứu về loài bọ hung và ông phát hiện ra rằng chúng vẫn chăm chỉ làm việc như xưa chẳng có gì thay đổi cả. Vào năm mà chiến tranh thế giới lần thứ nhất xảy ra, đó cũng là lúc Fabre qua đời thọ 92 tuổi. Trên mộ của ông có khắc một câu nói nổi tiếng của ông: "chết không phải là hết mà bắt đầu bắt đầu cuộc sống mới cao quý hơn"

Jean Henri Fabre, nhà khoa học đã giành cả cuộc đời của mình cho sự nghiệp côn trùng học, ông là tác giả của nhiều tác phẩm lớn lao giành cho việc nghiên cứu côn trùng. Trong những tác phẩm của ông có Côn trùng ký, bộ sách được nhiều bạn đọc yêu thích. Vì thế người ta gọi ông là: cha đẻ của các loài côn trùng.









9:59 PM

Marie Curie

Người phát hiện ra nguyên tố hóa học Radium là Marie Curie, bà là nữ bác học đầu tiên trên thế giới được nhận hai giải Nobel. 

Tên thật của bà là Marie Sklodowska, tuy là em út nhưng sinh ra bà đã rất thông minh vượt trội so với hai chị của mình. Hồi còn bé có lần cô bé Marie đang xem hai chị tập đọc, cô bé thấy họ đọc líu lô, cảm thấy hơi phiền Marie liền bạo dạn bước lên rồi đọc một cách lưu loát. Bố mẹ cô thấy vậy thì hơi ngạc nhiên, họ nói con bé này đúng là thần rồi, tại sao không dạy mà vẫn biết thế này? đợi cho đến khi mẹ của cô bé kiểm tra lại thì mẹ của cô mới biết rằng con của mình xem người khác làm một lần là biết ngay. Còn có một ví dụ khác nói rằng Marie không bị sa đà vào những việc khác, có một lần khi cô bé đang đọc sách trong phòng còn hai chị đang chơi xếp tháp ghế, hai người vừa đùa nghịch vừa la hét nhưng cô bé Marie không hề bận tâm. Mãi cho đến khi tháp ghế bị đổ va vào vai phải của cô bé, Marie mới quay lại sau đó cô bé cầm chiếc ghế lên đi vào phòng khác và tiếp tục đọc sách. Khi Marie lớn cô bắt đầu đi làm gia sư và dạy cho trẻ em nghèo ở trong vùng, trong thời gian này cô đem lòng yêu nhà bác học trẻ Pie Curie và khoảng vài năm sau thì hai người cưới nhau, sau đó sinh hạ được hai cô con gái. Trong khoảng thời gian đó hai vợ chồng nghiên cứu về chất Uranium. Trong lúc này bà Curie đã phát hiện thêm hai chất hóa học mới bà đặt tên cho chúng là Polonium và Radium. Đó cũng là lúc họ nhận được giải Nobel đầu tiên. Nhưng sau đó thì ông Pie chẳng may bị một cỗ xe ngựa đụng phải trên đường đi làm và làm ông thiệt mạng. Khi nghe được tin này thì Marie Curie vô cùng thương xót, bà dành một bản luận án riêng cho Ông. Sau đó bà lại được nhận thêm một giải Nobel nữa. Do tiếp xúc với nhiều chất phóng xạ trong quá trình nghiên cứu và chữa bệnh cho thương binh nên Bà đã nhiễm phải chất phóng xạ và bị bệnh ung thư sau đó Bà qua đời vào năm 1934 ở tuổi 63.

Nhờ những đóng góp to lớn cho khoa học mà Bà được cả thế giới tôn vinh. Nhà vật lý học vĩ đại người Israel tên là Einstein đã từng nói trong các danh nhân mà tôi đã từng gặp chỉ có Marie Curie là người vượt trội hơn hẳn.

10:18 PM

Lá Cờ Tổ Quốc

Lá cờ tung bay phấp phới
Bay lượn rập rờn như cánh chim bay
Lá cờ tung bay phấp phới
Vỗ đi vỗ lại như sóng biển khơi
Cờ đỏ sao vàng cờ Tổ Quốc
Cờ đỏ sao vàng cờ yêu dấu
Trong buổi chào cờ sáng thứ hai.
 

10:02 PM

Qua Hỏa Diệm Sơn

Ngàn non trời đất trải qua bao năm
Đoàn người đi mãi mà không biết mệt
Tây Thiên rất xa không thấy dấu vết
Ngộ Không tiên phong dò đường trước sau

Đến Hỏa Diệm Sơn lửa cháy phừng phừng
Như con rồng lửa không ngừng cháy thiêu
Mượn Quạt Ba Tiêu dập tắt lửa đỏ
Rồng lửa xin hàng liền bay mất tiêu

9:59 PM

Đại Phong Cảnh

Phong cảnh nơi đây thật tuyệt vời
Bao nhiêu du khách đến để tham quan
Egri đại phong cảnh không quên được
Còn có nơi nào đẹp hơn đây?
Núi cao chót vót xuyên qua bầu trời
Đồi núi chập trùng thấp thoáng bóng mây
Trời che phủ cả một vùng đất rộng
Cả một dãy lều của Egimong Mây trời rộng bao la không biên giới
Vùng đất rộng này nổi tiếng muôn nơi.

 Tác giả: Sebru Icano ( một nhân vật trong tác phẩm của "Cuộc chiến của người Egimong" của Lê Minh Hoàng)

9:51 PM

Hồ nước trong gương

Con mắt long lanh
Xuyên qua cây bút
Ô! Kỳ diệu thế.
Một hồ nước trong

Lau sậy um tùm
Cá nhảy tung tăng
Ngày hội dưới nước
Sóng hát vui ghê!

9:34 PM

Alfred Bernhard Nobel



Bạn có biết ai là ông hoàng thuốc nổ không? Đó là Nobel, người phát minh ra thuốc nổ Dynamid. Ông cũng là người đã lập giải Nobel, giải thưởng cao quý nhất thế giới. Ông là con của một gia đình có truyền thống làm nghề kỹ thuật, hồi nhỏ Nobel rất yêu thích thuốc nổ và có một lần cậu đến xưởng của cha chơi, cậu phát hiện ra trong xưởng có rất nhiều thuốc nổ, cậu liền lấy trộm một ít mang về, châm lên thành một đóa hoa lửa tuyệt đẹp trong đêm. Thấy như vậy vẫn chưa đủ thỏa trí tò mò, Nobel liền dốc hết số còn lại bỏ vào trong một cái âu sắt, bỗng nhiên một tiếng nổ bùm xuất hiện. Nobel chạy ra ngoài quần áo nồng nặc mùi thuốc nổ, vì chuyện này mà mẹ cậu đánh cho cậu một trận. Sau khi biết chuyện này Emanuel Nobel, cha của cậu không cho cậu chơi thuốc nổ nữa. Lúc Nobel đến xưởng, công nhân cũng không cho cậu đến gần thuốc nổ. Không thể chơi với thuốc nổ lại khiến cho Nobel có hứng với việc chế tạo chúng. Cậu tìm thấy trên giá sách của bố có một cuốn sách hóa học, trong đó dạy cách phối chế thuốc nổ. Cậu phát hiện ra rằng thuốc nổ được chế tạo từ diêm tiêu, than củi và lưu huỳnh. Cậu lấy được một ít lưu huỳnh ở trong hộp diêm của mình, một ít than củi ở trong phòng sưởi ấm dự trữ, đến bây giờ chỉ có diêm tiêu là khó kiếm, cậu nghĩ tới xưởng của cha. Một hôm, cậu liền bí mật đến xưởng rồi kiếm được bình Kali Nitrat rồi vụng trộm một ít đem về. Sau đó Nobel trộn ba thứ này lại với nhau và cuối cùng nó đã trở thành thuốc nổ. Việc làm này đối với một đứa trẻ mà nói thì thật là phi thường! 

Còn có một ví dụ khác, khi Nobel lớn anh nhớ đến chuyện hai bố con anh gặp hai vị giáo sư, một vị là giáo sư Sinin, vị còn lại là tiến sỹ động vật học Yuri Trapp. Sinin mìm cười lấy ra một cái bình nhỏ Nobel thấy vậy liền buột miệng nói: đó có phải là chất Nitroglycerine không ạ? Hai vị tiến sỹ nghe vậy thì phát hoảng, trời ơi thật hay mơ đây? một người hỏi, một người khác nói: thật không đơn giản, từ trước đến nay đa số những người biết đến Nitroglycerine chỉ đếm bằng đầu ngón tay thôi. Nghĩ đến chuyện này Nobel liền chế tạo ra một loại thuốc nổ trong đó có 
Nitronglycerine. Một hôm Nobel châm lửa vào ngòi nổ sau đó anh quăng hộp thuốc nổ xuống nước và chờ xem điều gì sẽ xảy ra, một tiếng nổ bùm rất to phát ra, hai người anh của Nobel là Robert và Robic giật mình còn Nobel thì nhảy tưng tưng, anh vừa nhảy vừa hát: thành công rồi! thành công rồi! anh Robert nói: chúc mừng em Nobel! thế là lịch sử của thuốc nổ đã sang trang mới rồi! Nobel khiêm tốn nói: nhưng mà bây giờ mới chỉ là bước đầu thôi anh ạ!


Nhờ có phát minh thuốc nổ mà Nobel đã kiếm được rất nhiều tiền nhưng cũng có một việc khiến cho Ông đau lòng là: người ta sử dụng thuốc nổ trong chiến tranh. Trước khi mất Ông đã viết một bản di chúc bất hủ là dành toàn bộ số tiền cho các hoạt động nghiên cứu khoa học, văn học nghệ thuật, kinh tế và hòa bình. Khi Ông qua đời, đó cũng là lúc giải Nobel được công bố trên toàn thế giới. 

Theo ý nguyện của Ông thì giải Nobel được giành cho những lĩnh vực sau: văn học, vật lý, hóa học, sinh học và y học, kinh tế học và hoạt động hòa bình. Câu nói nổi tiếng của Ông là: đừng có coi thường hòa bình!

10:02 PM

Charles Darwin

Darwin là nhà sinh vật học vĩ đại của nước Anh, Ông đã đóng góp rất nhiều công trình lớn lao cho nhân loại. Ông cũng là người phát hiện ra rằng mọi sinh vật đều không phải do Chúa sáng tạo ra mà được tiến hóa dần dần.

Trong cuộc đời của Ông, Ông đã trải qua một chuyến phiêu lưu thú vị trên tàu Beagle, trong thời gian này, Ông đã nghiên cứu được rất nhiều loài sinh vật quý hiếm mà Nước Anh không có. Câu chuyện này xuất phát từ khi Dawin nhận được thư của giáo sư Henslow, Giáo sư được cử đi nhưng vì vợ của ông ấy mới sinh bé đầu lòng cho nên ông ấy không thể đi được vì thế Henslow đã chọn ra Darwin là người có đủ can đảm và dũng khí để tham gia vào cuộc hành trình đó. Cuộc hành trình này kéo dài đúng 5 năm, trong chuyến phiêu lưu thú vị này con tàu đã đi qua nước Newzeland tham quan thổ dân Maori và Tahti, họ còn đi qua nước Úc, ngoài ra họ còn đi vòng quanh vùng xích đạo. Trong quá trình nghiên cứu này Ông đã tìm được một hóa thạch của một loài lười khổng lồ tên là Megathireum và sau đó Darwin gửi mẩu hóa thạch này cho giáo sư Henslow. Ngoài ra Darwin còn phát hiện ra rằng không phải tất cả san hô đều sống ở dưới biển mà có cả những rặng san hô đã trèo lên tận vách núi. Khi con tàu đi qua quần đảo Gapalagos ông còn nghiên cứu v những loài động vật như thằn lằn, rùa khổng lồ và chim sẻ. Chim sẻ là loài động vật đã giúp Darwin đi sâu hơn vào thuyết tiến hóa. 

Còn có một ví dụ khác, sau khi kết hôn Darwin băn khoăn vì chuyện những loài động vật di trú vào rừng có bị tuyệt chủng hay không, vì chuyện này Darwin đã nghĩ ra một giả thuyết: ví dụ một loài khỉ di trú vào trong rừng sâu, trong rừng có hai loại quả, một rất ngon và mềm mọc ở trên cây cao còn loại quả kia thì mọc sát ở dưới đất có vỏ cứng và khó ăn, lũ khỉ do thân hình nặng nề, chậm chạp nên không trèo được trên cây đành phải ăn quả cứng ở dưới đất chính vì chuyện này đã thay đổi một số loài khỉ, một số con đã biến thành thân hình nhỏ gọn, nhanh nhẹn để được ăn quả ở trên cây, số khác thì sinh ra có hàm răng chắc khỏe nên ăn được những quả cứng mọc ở dưới đất, những con còn lại không ăn được quả trên cây cũng không nhai được quả dưới đất nên dần dần đói mà chết. Đến đây Darwin reo lên: đúng rồi, chính xác là như vậy!

Về cuối đời, Darwin tranh thủ nghiên cứu về cây nắp ấm ăn thịt côn trùng và loài giun. Đó cũng là lúc ông cho xuất bản cuốn : Nguồn gốc muôn loài nhưng cuốn sách này lại bị rất nhiều người phản đối vì họ cho rằng vạn vật đều là do Chúa sáng tạo ra chứ không phải là được tiến hóa trong một thời gian dài nhưng ngược lại còn có rất nhiều nhà khoa học ủng hộ cho quan điểm của Darwin như Huxley, Hooker, Lyell, Grey...

Tháng tư năm 1882 do mắc phải bệnh tim nên Charles Robert Darwin đã không thể chống chọi được và đã ra đi mãi mãi ở tuổi 73. Ông được an táng tại Westminster Abbey tại London cùng với những danh nhân vĩ đại như Newton.






10:25 PM

Einstein

Eisntein là một nhà khoa học vĩ đại, ông đã đóng góp được cho nhân loại rất nhiều công trình khoa học lớn lao trong đó có thuyết tương đối, một học thuyết vĩ đại mà ngay từ khi mới xuất hiện đã làm chấn động giới khoa học trên toàn thế giới. Cũng nhờ công trình nổi tiếng này mà ông đã nhận được giải Nobel vật lý.
Thủa nhỏ Einstein là một cậu bé nhút nhát và luôn bị bạn bè châm chọc, lúc đó cậu còn chưa biết khoa học là gì, cho đến một hôm cậu bị ốm rất nặng, sốt rất cao. Lúc đó chú của Eisntein đến thăm cậu và tặng cậu một chiếc la bàn. Nhờ có chiếc la bàn này mà Eistein mới khỏi bệnh, đó cũng là lúc niềm yêu thích khoa học được gợi lên trong tâm trí của cậu bé. Sau đó Einstein vào học ở trường Trung học phổ thông Pavia. Những môn học ở đấy chán ngắt đối với một cậu bé như Einstein cho đến khi cậu bé được gặp thầy giáo Talmud. Eisntein hỏi thầy: thưa thầy tại sao cái môn này lại được gọi là đại số ạ ? Thầy Talmud giải thích: đại số xuất phát từ con số x tức là thuật toán ma quỷ. Nghe xong Einstein rất ngạc nhiên, có lần Einstein đã bỏ ra ba tháng trời để nghiên cứu định luật Pithagoras sau đó cậu khoe với thầy Talmud. Thầy Talmud rất ngạc nhiên vì chuyện này. Sau khi tốt nghiệp trường trung học phổ thông Pavia, Einstein chuyển đến Milan ở Ý và sau đó cậu thi vào trường đại học bách khoa Zurich ở Thụy Sỹ nhưng bị trượt. Thầy hiệu trưởng của trường nói rằng: em hãy học thêm một năm nữa ở trường trung học Arau rồi hẵng quay lại đây. Nghe đến đây, Einstein sửng sốt: trung học ư? Đó là trường quân sự chứ không phải là trường học. Thầy hiệu trưởng bảo: ha ha Einstein, tôi hiểu vì sao mặt em lại căng thẳng như thế rồi. Dừng một chút, thầy nói tiếp: hệ thống trường học ở Zurich rất khác biệt so với trường học ở Munich, nếu ở Munich gò bó, ép buộc thì ở Zurich giáo dục theo ý thức tự do, em cứ đến đó học thì sẽ biết thôi. Và thế là Einstein vào trường trung học phổ thông Arau. Đúng như lời của thầy hiệu trưởng, khác với Munich, ở Zurich học sinh có tự nghiên cứu và thảo luận một cách thoải mái với nhau. Sau khi Einstein tốt nghiệp trường trung học phổ thông Arau, cậu tiếp tục vào trường đại học Zurich. Nhưng khi Einstein ra trường anh không tìm kiếm được nơi nào để làm việc, anh hỏi một giáo sư: thưa giáo sư, tại sao không ai giới thiệu việc làm cho em vậy ạ? ngừng một chút Einstein nghĩ: chắc là người ta không thích kiểu tóc của mình rồi. Anh nói hay là em đổi kiểu tóc  nhé! Giáo sư nói: cái đó thì em biết rõ rồi đấy. Ngay cả việc gia sư khó khăn lắm mới kiếm được cũng bị mất. Lúc đó Einstein chưa hiểu được vì anh là người Do Thái, điều đó đã cản trở con đường của nhà bác học tương lai. Cho đến khi Einstein được bạn học là Grossman giới thiệu đến làm ở một cục sáng chế thì việc phân biệt này mới chấm dứt. Khi đó anh đã lập gia đình và sinh được hai đứa con trai đặt tên là Hans Albert và Albec Albert. Sau đó Einstein trở thành giáo sư vật lý ở một trường đại học của Đức. Có một lần khi ông nói chuyện với lãnh sự của nước Đức, hai người đang nói về giáo sư Mark Franker và thủ tướng Hitler, tình cờ lãnh sự nổi giận: thưa tiến sĩ, ngài đừng có mà xúc phạm thủ tướng. Hai người cãi nhau rất dữ dội sau đó Eistein nói: tôi sẽ không bao giờ trở lại nước Đức, một đất nước phân biệt chủng tộc một cách thái quá. Tôi sẽ đi Bỉ! Đó cũng là lúc ông nhận được giải thưởng Nobel vật lý. Sau đó ông rới Đức đi Bỉ nhưng vì một sự kiện trục trặc ở Bỉ cho nên ông lại sang Mỹ. Lúc đó chiến tranh thế giới thứ hai bùng nổ và bom nguyên tử radium ra đời. Ngay lập tức Einstein đã viết một bức thư cho tổng thống Rusovel của Mỹ để ngăn cản loại bom cực mạnh này.

8:52 PM

Edison

Edison là một nhà khoa học lừng danh của Bắc Mỹ, là vua của các phát minh. Thủa nhỏ, cậu bé Edison rất hứng thú về thế giới tự nhiên nhưng cũng có lần Edison gặp phải vận đen, ví dụ: Edison và một người bạn ngồi chơi ở dưới gốc cây, cậu bạn nhìn lên trời và nói: chim sướng nhỉ, được bay lượn thỏa thích trên bầu trời. Nghe vậy, Edison nói: con người cũng có thể bay được đấy. Quả khinh khí cầu bay được là nhờ nó có không khí và khí đốt thôi, cậu là trợ lý của tớ nên tớ sẽ làm cho cậu toại nguyện, chờ tớ một chút nhé, tớ về lấy cái này đã. Một lúc sau Edison chạy ra trên tay cậu cầm một bình a xít, cậu hỏi: Mikaen, cậu muốn bay lên trời phải không? Muốn, nhưng mà làm sao để bay được? Edsion trả lời: đây là a xít, uống vào sẽ bay được thôi. Mikaen hỏi: uống thuốc này vào sẽ biến thành siêu nhân ư? Đúng vậy. Nhưng nếu uống vào rồi sẽ không xuống mặt đất được nữa thì sao? Edison trả lời một cách rất tự tin: Ồ cái này thì không có gì khó, chỉ cần nhè há miệng nhổ ra thế là xong. Cậu làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra vậy nhưng khi Mikaen uống vào cậu ta bắt đầu thấy đau bụng, sau đó cậu ta gào thét: ôi bụng tôi, tôi chết mất thôi! và sau đó cậu ta lăn quằn quại trên sườn đồi. Edison vội giữ bạn lại và nói: chịu đựng một chút, bay được bây giờ. Chim cũng phải chịu đau như thế này thì mới bay được à? Edison bối rối, chỉ còn cách chạy về gọi mẹ mà thôi. Suýt nữa thì cậu bạn này mất mạng. Vì chuyện này mà bố Edison đánh cho cậu một trận.
Còn có một ví dụ khác, một hôm bỗng nhiên nhà kho bị cháy mọi người đều hốt hoảng tìm cách dập lửa, bố Edison nghe thấy tiếng cháy thì tức giận hỏi: hả đứa nào đốt đấy? lúc đó Edison vội ló mặt và nói: bố ơi, con xin lỗi ạ! đó là do con đánh diêm thôi. Con đánh diêm? một người hàng xóm nói: tôi đã bảo là nó bị viêm não rồi mà, một người khác tiếp lời: căn bệnh đó quái ác thật. 
Nhưng cũng có lúc Edison giúp đỡ mọi người, ví dụ như: khi ông phát minh ra bóng đèn, mọi người kéo nhau đến xem, có một bà cụ phải đi bộ 12 cây số đến nơi bà mệt quá ngồi bệt xuống đất tay không ngừng đấm lưng thùm thụp. Lúc ấy, Edison chợt đi qua, ông dừng lại và hỏi xem bà cụ có chuyện gì, bà cụ nói: ôi trời ơi, giá như ông Edison làm một chiếc xe độc đáo nhỉ, Edison hỏi: thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách chứ? bà cụ nói: đi xe ấy thì chết mất, già muốn có một chiếc xe không cần ngựa kéo mà lại thật êm. Nghe bà cụ nói vậy, một ý nghĩ chợt vụt lóe lên trong đầu Edison, ông reo lên: cụ ơi, tôi là Edison đây, nhờ cụ nói mà bây giờ tôi nghĩ ra được một chiếc xe chạy bằng dòng điện đấy. Bà cụ ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như những người dân. Bà nói: cám ơn ông nhưng ông phải làm nhanh lên nhé kẻo tuổi già chẳng được bao lâu đâu. Đã đến ngày thử chiếc xe điện, tất cả mọi người đều đăng ký, Edison nói với bà cụ: cụ ơi tôi giữ đúng lời hứa với cụ rồi nhé! Cảm ơn ông, quý hóa quá! Đó chính là một trong những phát minh độc đáo của Edison. Xe điện là môt chiếc xe mà tôi-Lê Minh Hoàng đã từng được đi. 
Cũng có một ví dụ buồn cười khi Edsion vẽ sơ đồ thiết kế máy ghi âm, trợ lý của ông hỏi: máy gì đây ạ? Máy biết nói, đừng ngạc nhiên. Sao cơ? máy biết nói? Một người khác nói: liệu mình có nghe nhầm không đây? thật hay mơ vậy nhỉ? Sau khi làm xong, Edison hỏi: nào kiểm tra xem nhé! Tất cả các đồng nghiệp đều ngạc nhiên khi nghe ông hát một câu vô lý: cho con ngồi sủa trên miệng nồi. Trợ lý của ông hỏi: sao chó con lại ngồi sủa trên miệng nồi? Edison nói: sẽ tốt thôi... và ông vặn chiếc máy, chiếc máy hát đúng giọng của ông. Các nhân viên giật mình, đúng giọng của Sếp! Quỷ thần ơi! Sau đó các trợ lý đều run rẩy: Sếp thật đáng sợ! Sếp là nhà ảo thuật à?





9:21 PM

Câu đố 7

Hình lập phương xinh xắn
Nhưng lạnh lắm bạn ơi!
Chớ có đụng vào nhé
Kẻo tay rên hừ hừ

                          Là gì?

Trả lời: băng

9:18 PM

Câu đố 6

Vết nứt chạy đâu mất rồi
Đến khi ráp lại thì vừa như in

                               Là gì?


Trả lời: nước, lửa, mây

10:54 PM

Những câu chuyện hay và Tác giả

1Tây Du Ký-Ngô Thừa Ân-Trung Quốc

2Tam Quốc Diễn Nghĩa-La Quán Trung-Trung Quốc

3Thủy Hử-Thi Nại Am-Trung Quốc

4Hai Vạn Dặm Dưới Đáy Biển-Jules Verne-Mỹ

5Phù Thủy Xứ OZ-Lyman Frank Baum-Mỹ

6Thần Thoại Hy Lạp-Nhiều Tác Giả-Hy Lạp

7Nghìn Lẻ Một Đêm-Nhiều Tác Giả-Ả Rập

8Đảo Giấu Vàng-Robert Louis Stevenson-Scotland

9Robinson Crusoe-Daniel Defoe-Anh

10 Dế Mèn Phiêu Lưu Ký-Tô Hoài-Việt Nam

8:52 PM

Tả về cảnh biển


Mỗi khi ra biển chơi, em thấy bãi biển chật ních cả người, những con tàu đang ra khơi đánh cá, mặt trời chiếu những tia nắng xuống mặt biển làm cho biển ấm áp hơn. Sóng biển thì nhấp nha nhấp nhô. Trên bầu trời,đàn hải   âu đang chao lượn, có con sà sát vào mặt biển như muốn chơi đùa với sóng, những đám mây tím hồng đang bồng bềnh trôi. Em rất yêu biển vì biển mang lại nguồn hải sản  quý và không khí trong lành. 

8:59 PM

Sơn Tinh, Thủy Tinh

Phần 1

Sơn Tinh-Thủy Tinh: thưa Hùng Vương, chúng con đến đây để cầu hôn Mỵ Nương.

Vua Hùng: các ngươi là ai?

Sơn Tinh: thưa Hùng Vương, con là Sơn Tinh, vua miền non cao.

Thủy Tinh: còn con là Thủy Tinh, chúa vùng nước thẳm.

Vua Hùng: nếu vậy thì các ngươi hãy trổ tài đi.

Thủy Tinh: Acra ma la tan si ba!
Sơn Tinh: Hacram tan ô si ba lu!

Vua Hùng: !!! (đóng băng )


Sơn Tinh-Thủy Tinh: hả?


Sơn Tinh và Thủy Tinh khiêng Vua Hùng vào tủ lạnh.

Vua Hùng: hãy cho ta vào lò nướng.
Sơn Tinh-Thủy Tinh: yes sir eight!
Vua Hùng: ta đâu có biết tiếng Anh đâu? mà này nếu  các người bỏ ta vào lò nướng thì ta thành miếng thịt nướng à?
Sơn Tinh-Thủy Tinh: ha ha ha!
Vua Hùng: ngày mai ai mang voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao thì ta sẽ khuyến mãi Mị Nương cho, miễn phí đấy.

Ngày hôm sau:


Vua Hùng: tèn ten ten ten, tèn tén tèn ten, tèn ten ten tén ten ten ten ten ten tèn. 

Vua Hùng: rất tiếc, Thủy Tinh, ngươi đã đến quá muộn rồi, hãy về ăn rùa KFC đi ! 
Thủy Tinh: aya, Ra gao si me, tấn công bằng lũ lụt!
Vua Hùng: Thủy Tinh, ngươi, ngươi...
Sơn Tinh: hừ, Thủy Tinh, ngươi dám gây lũ lụt khắp nơi sao? Ha cram tan si ba ô lu. Sơn Tinh ném đất đá và mì tôm xuống nước nhưng không ngờ đất đá lại rơi trúng vào thường dân còn mì tôm thì lại rơi vào miệng của ba ba, thuồng luồng. 
Sơn Tinh: grừ! Ta đọc ngược thần chú rồi, phải đọc lại thôi vất vả quá, hic hic. Sơn Tinh lấy áo lau nước mắt. Ha cram tan ô si ba lu. Bỗng nhiên đất đá ở đâu bay  tới tấp vào miệng ba ba thuồng luồng, bọn chúng cứ tưởng mì tôm nên há miệng ra đớp tới tấp.
Thủy Tinh: ôi chết tôi rồi, sao dưới nước toàn thấy răng khủa thế này? Stop mau!

Sơn Tinh và Vua Hùng thấy vậy cười ngặt nghẽo. 

Thủy Tinh: có gì mà cười hả? Không đời nào, Sơn Tinh! 
Vua Hùng: a a a! 
Vua Hùng bỗng nhiên biến mất.
Sơn Tinh: ya, Kít ítítitít! Tấn công!
Thủy Tinh: ối!
Hết phần 1
Phần 2
Thủy Tinh: trả Mị Nương cho ta!
Sơn Tinh: không! Ta đã đưa Mị Nương về trước rồi.
Thủy Tinh lăn ra đất khóc nhè.
Sơn Tinh: đánh nhau mà lại khóc nhè như vậy à?
Hết 



8:46 PM

CUỘC CHIẾN TRANH CỦA NHỮNG NGƯỜI EGIMONG (tiếp theo)


TẬP 2:
MỤ PHÙ THỦY ĐỘC ÁC
Secbru cứ đi sâu mãi, sâu tít vào trong thì anh mới biết cái hố đó là một cái hang. Bỗng nhiên anh nghe thấy một tiếng: hù! Anh quay đầu lại nhìn thì hóa ra đó là một mụ phù thủy. Khuôn mặt bà ta trông thật ghê gớm với một cái mũi xanh lè và nhọn hoắt lại còn quặp lên trông hệt như cái sừng con tê giác, còn cặp mắt của bà ta thì sâu hoắm, một bên thì đỏ lừ như lửa còn bên kia thì trắng ởn trông thật kinh dị. Secbru rất sợ, nhưng anh đã cố gắng lấy lại can đảm. Anh vung gươm lên chém tới tấp, mụ phù thủy lại càng tiến lại gần hơn. Anh tập trung hết sức lực của mình chém một nhát trúng đầu mụ phù thủy nhưng lạ chưa, mụ phù thủy lại biến thành một con rắn rất ghê gớm, nó cứ đuổi theo anh và toàn than nó bốc ra một mùi hôi thối, cái lưỡi thì rất dài, mình của nó phải to bằng bốn ngôi nhà hai tầng. Secbru liền quát:
-         Hãy xem tuyệt chiêu của ta đây! Nói rồi chàng liền phi thanh gươm của mình vào cái miệng rộng ngoác và đen sì của nó, con rắn liền ngoạm lấy và cắn nát thanh gươm


8:39 PM

CUỘC CHIẾN TRANH CỦA NHỮNG NGƯỜI EGIMONG

PHẦN I:NHỮNG NĂM THÁNG ĐẦU TIÊN
TẬP 1: 
TAI HỌA TRÊN ĐẤT NƯỚC EGRI
Chuyện kể rằng, ở đất nước Egri năm 1861 xuất hiện một người khổng lồ chín đầu. Người khổng lồ này cứ bạ đâu là giết đấy. Dân chúng rất lo sợ. Khi biết chuyện này, Agrispa – Tộc trưởng của bộ tộc Egimong đã cho thấy người khổng lồ mà ông phát hiện được là một trong những quái vật Franston. Ông đã hỏi:
- Ai dám đi giết bọn Franston ? Nếu làm được thì sẽ được trọng thưởng.
Không ai dám đi cả vì họ biết rằng giết bọn Franston không phải là chuyện dễ. Hơn nữa, chúng còn có một quả cầu ma thuật giấu rất kín đáo, ai nhìn vào nó đều sẽ biến thành đá và không bao giờ có thể trở lại hình dáng ban đầu nữa. Duy nhất chỉ có một người dám làm điều này, đó chính là Secbru. Anh là một chiến binh dũng cảm nhất trong bộ tộc. Từ nhỏ, đã có lần anh gặp hai tên cướp định xông vào nhà mình,  không chần chừ, Secbru lấy luôn một cây gậy, đập chúng chết. Sau khi nghe xong câu chuyện, mọi người đều rất thán phục anh.
      Sau đó, Secbru lên đường. Mọi người từ biệt anh và tặng anh rất nhiều quà trước khi anh đi. Trên đường, anh gặp một bà tiên. Bà tiên hỏi:
- Anh đi đâu đấy?
     Secbru trả lời:
- Thưa bà, tôi đi tìm hang của bọn Franston để tiêu diệt tên khổng lồ chín đầu.
Bà tiên hỏi tiếp: 
- Thế anh có phải là Secbru, chiến binh dũng cảm nhất trong bộ tộc Egimong phải không?
Secbru trả lời: 
- Dạ thưa bà, vâng ạ!  
Bà tiên lại hỏi: thế anh có biết từ Egimong đến Franston cách bao xa không? 
Secbru lại trả lời tiếp:
- Thưa bà, không ạ!
Bà tiên nói:
- Anh cứ đi, chừng nào nhìn thấy một cái hang ở tít trong rừng sâu mà được một tảng đá lấp và bịt kín miệng hang lại thì anh kêu lên một tiếng: “a sơ ta cram răng hua tan” rồi khi đó anh sẽ vào được ngay. Trước khi đi, ta tặng anh thanh kiếm, tấm khiên và bộ quần áo giáp tàng hình. Anh có thể để thanh kiếm xuống khi anh mỏi tay nhưng anh không được cởi bộ quần áo giáp ra, bởi vì nếu làm như vậy thì anh sẽ chết đấy! Thôi tôi nói thế đã đủ rồi, chúc anh lên đường bình an vô sự.
Secbru mặc bộ quần áo giáp vào, tra kiếm vào bao và khoác tấm khiên lên vai, từ biệt bà tiên rồi lên đường. Anh đi vào rừng sâu mãi, rất sâu khi anh đến một cái hang có một tảng đá bịt kín miệng nó thì anh nhớ lại lời của bà tiên. Anh đọc câu thần chú: “ a sơ ta cram răng hua tan”.Lập tức tảng đá rời ra khỏi miệng hang, Secbru liền đi vào một cách dễ dàng. Đầu tiên anh lấy một sợi dây thừng trong túi, buộc chặt vào một cái que cắm xuống lòng đất rồi anh từ từ trèo xuống nhưng nó vẫn chưa chạm đất. Bấy giờ Secbru lấy một sợi dây thừng khác trong túi ra, anh buộc nó lại với sợi dây kia và tụt xuống tiếp. Cuối cùng thì anh cũng đã xuống đến nơi. Lúc đó anh lại nghe thấy tiếng bà tiên văng vẳng ở bên tai: ta quên một thứ này, Otom vị thần trên đỉnh núi Khegri đã cho ta một vốc gạo và dặn Secbru phải có thứ này, nếu như anh ấy mà lấy sợi dây xích ra thì anh ấy cũng phải xiết cổ tên khổng lồ bằng chính sợi dây đó nhưng phải có thứ gì đó để đè chết hắn, nếu không hắn sẽ thoát sợi dây xích một cách dễ dàng. Vì vậy, ngươi hãy lấy vốc gạo này và đưa cho anh ta nếu không thì anh sẽ bị chết trong tay hắn. Vốc gạo này có tác dụng là khi anh rải xuống, những hạt gạo sẽ biến thành những tảng đá khổng lồ như hắn và sẽ đè chết hắn thôi. Secbru cảm ơn bà tiên và nhận lấy vốc gạo đó, khi đó bà tiên liền biến mất trong chớp mắt. Bây giờ thì Secbru không phải lo sợ gì nữa. Anh bắt đầu chiến đấu với tên khổng lồ. Anh vung gươm lên chém tới tấp, tên khổng lồ giơ quả cầu ma thuật ra nhưng lạ chưa? Secbru không bị biến thành đá, tên khổng lồ tức giận quát:  
- Tên kia! Sao  ngươi lại không bị chết trong tay ta? Secbru không trả lời, bấy giờ hắn mới kêu lên một tiếng vang cả trời đất: nói mau, nếu không thì ngươi sẽ chết thật đấy, có nói không hả? không thì ngươi hãy xem sức mạnh của ta đây! Secbru tiến lại gần hắn và nói ngươi không thể biết được đâu, đây là một bí mật rất lớn của ta và Otom. Nói rồi, anh rải gạo xuống đất. 
- Những hạt gạo này thật kì diệu làm sao! 
Secbru thốt lên. Quả là đúng y như lời bà tiên nói. Lập tức chúng đã biến thành những tảng đá khổng lồ, một vòng vây đá khổng lồ. Hắn ta  không tài nào mà thoát ra được. Một lúc sau, những tảng đá này đã đè lên người hắn .Hắn ta kêu lên một tiếng rồi chết ngay. 
Secbru càng tiến sâu vào trong hang thì anh gặp một con bọ cạp khổng lồ. Nó có tám cái càng, một mắt và có cả cặp sừng trâu nhọn hoắt trên đầu. 
Quái vật bọ cạp xông ra định tấn công anh, không hề nao núng, Secbru rút phắt thanh đoản đao trong túi ra, chém bên phải rồi chém bên trái , chém đằng trước rồi chém đằng sau. Nhưng con quái vật đều tránh được cả. Lưỡi đao của Secbru chỉ chém được vào đất đá. Anh cầu xin Otom để ông cho anh sức mạnh. Ông bảo:
- Thôi được, ta sẽ giúp anh.
Ông thì thầm vào tai anh điều gì đó. Thế rồi, ông lui về trời. Secbru lấy một hòn đá và hai cục đất ném về phía con quái vật và miệng lẩm bẩm một câu thần chú. Con quái vật rít lên một tiếng và tan thành nước. Thật may cho Secbru. Lúc ấy anh đang rất khát , anh liền lấy ngay cái bình nước trong túi ra và múc lấy nước đó để uống. Uống xong anh thấy mình khỏe khoắn hơn rất nhiều.Anh càng đi sâu vào trong hang thì càng nhiều quái vật hơn. Nhưng anh không hề sợ hãi mà anh tìm cách để tiêu diệt bởi vì anh không chỉ dũng mãnh như hổ mà còn rất thông minh, nhanh nhẹn và khéo léo. Khi đã tiêu diệt xong thì anh trở về bộ tộc. 
Agrispa không chỉ hết lời khen ngợi anh mà còn thưởng cho anh 100 Fron. Fron có nghĩa là đơn vị tiền nước Egri. Lúc đó, 1 Fron mua được 30 bao gạo.
Secbru ra chợ mua liền 5 bao gạo, 5 bao muối và 5 bao đường rồi trở về làng phân phát cho những người nghèo đói. Những người nghèo đói được Secbru phân phát đều rất cảm động trước tấm lòng nhân hậu của anh. Ngay cả Otom cũng rất vui. Người hài lòng vì anh đã làm được việc tốt. 
Ngày hôm sau, Hacon, thần mây chạy đến nói với Otom:
- Đại ca, theo đệ nghĩ thì còn một việc Secbru phải làm.
Otom hỏi:
- Việc gì vậy?
Hacon trả lời:
- Có một khu rừng với những cái cây đầy gai, ai mà đi qua chỗ đó thì những cái cây này sẽ quấn lại và nhấc bổng người đó lên, nó thít chặt lại khiến người ta nghẹt thở đến chết. Từ trước đến nay chưa từng có ai thoát khỏi cái chết khi đặt chân đến khu rừng này. Nó nằm ở phía Tây của làng người Egimong. 
Thế rồi họ bàn bạc với nhau rồi quyết định gặp Secbru để giao nhiệm vụ mới đó là phải tiêu diệt cây giết người đó.
Sau khi bàn bạc xong, họ xuống trần gian gặp Secbru:
- Ta có một nhiệm vụ mới để giao cho ngươi, đó là tiêu diệt cây giết người. 
Secbru hỏi:
- Vì sao ông lại đưa ra nhiệm vụ này?
Otom trả lời:
- Ta đã bàn bạc với em trai ta, là Hacon, thần mây đã nhất  trí  giao cho ngươi nhiệm vụ này.
Secbru hỏi tiếp:
- Thưa thần Otom, những cái cây bắt người này ở đâu?
- Chúng ở trong khu rừng phía tây cạnh làng của  những người Egimong.
Secbru  vui vẻ chấp nhận nhiệm vụ này. Anh lên đường. Otom động viên:
- Anh đừng lo lắng, dù sao anh cũng được ta bảo vệ mà!
Khi tới nơi, Secbru gặp cái cây đầu tiên. Nó đang giơ hai tay ra thì anh vung rìu lên chặt phăng cành cây. Anh đi vào sâu hơn, thì anh gặp một cái cây khác. Nó nhấc bổng anh lên, rồi từ từ khoanh tay lại. Anh cũng vung rìu lên chặt đứt hai cành này. Anh càng đi sâu, càng gặp nhiều cây hơn. Nhưng anh không hề nao núng. Anh cũng chặt nốt những cái cây đó. Cuối cùng thì anh cũng đã hoàn thành nhiệm vụ này. `  Lại nói đến những tên Franston, sau khi tên khổng lồ bị giết chết, chúng vô cùng tức giận cho dù chúng đã bị bắt và bị Secbru giết chết. Nhưng các bạn có biết vì sao chúng lại có thể tức giận được không? Đó là vì chúng đã sống lại đấy. Chúng trốn ra ngoài và            trở về hang. Sau đó, chúng chuẩn bị rất nhiều tàu thuyền, cung tên, đao, kiếm, giáo, thương, rìu, gươm … để tấn công những người Egimong. Chuyện  này đã bị Secbru phát hiện ra. Đó là khi anh đang đi săn trong rừng, tình cờ anh thấy mấy tên Franston đang rèn vũ khí trong hang.  Secbru vội vã chạy về báo cho mọi người biết. Anh kêu gọi mọi người chuẩn bị vũ khí sẵn sàng chiến đấu với bọn chúng. Hai bên xông ra và chiến đấu rất ác liệt và có rất nhiều chiến binh chết nhưng Secbru thì không bởi vì anh lúc nào cũng được Otom bảo vệ. Thấy Secbru không chết trong tay mình, những tên Franston không kiềm chế được bởi vì bộ não của chúng như đang bị một ngọn lửa thiêu đốt. Bây giờ thì chúng không biết phải chỉ huy đoàn quân làm sao để cho có sức mạnh. Tranh thủ lúc đó Secbru và mọi người xông lên, những tên Franston chết hàng loạt chỉ còn lại một số. Những tên còn sống sót thì sợ mình cũng bị giết theo cho nên chúng không dám chiến đấu nữa mà bỏ chạy về hang. Secbru nói: các ngươi đừng hòng đến đây nữa vì dù sao các ngươi cũng bị đánh cho tan tác rồi. Những tên Franston chờ có ngày được trả thù lần thứ hai, lần này là chúng không thể đánh bại được những người Egimong tuy không giàu mạnh như bọn chúng nhưng họ  lại rất giàu trí nhớ và trí thông minh. Trong đó người giàu trí nhớ và trí thông minh nhất chính là Secbru, anh không bao giờ quên bất cứ thứ  gì mình đã học được. Lần thứ hai đã đến, những tên Franston rất vui mừng vì được trả thù lần này nên chúng rất hung hăng. Trận chiến đã bắt đầu, và đang ở trước những con mắt sôi sục cằm thù của những chiến binh Egimong, họ dũng cảm xong lên và tiêu diệt bọn Franston. 
      Đây là lần đầu bọn chúng bị thất bại nặng nề, trước sự tấn công như vũ bão của bộ tộc Egimong. Chúng chỉ mong sao có một ngày chiến thắng được bọn họ. Và hôm nay là trận chiến thứ ba của hai phe. Trận chiến này được chiến đấu ở biển Ategra, đó là biển lớn nhất trong nước Egri. Thuyền của địch đi trước, còn thuyền của Egimong đi sau. Khi thuyền của Egimong bị bỏ lùi lại, Agrispa ra hiệu phải vượt lên nhanh  hơn địch và tấn công đến mức không được để cho một tên nào sống sót, các chiến binh nghe lời nhưng thuyền của những tên Franston nhanh quá cho nên họ  không tài nào đuổi kịp. Agrispa quát lớn: vượt nhanh hơn nữa! Vượt nhanh đến nỗi thuyền vọt lên trước thuyền của địch. Secbru nói: tuân lệnh! Rồi anh bảo mọi người phải làm thế này, thế kia như trong lời nói của Agrispa. Cuối cùng thì những tên Franston cũng đã bị mọi người dìm xuống dưới đáy biển sâu. Agrispa nói với mọi người rằng: hôm nay các ngươi làm thế là rất tốt, ta tặng cho mỗi người một thanh đao. Riêng Secbru có công nhắc mọi người cho nên ta tặng thêm cho ngươi một thanh bảo kiếm. Lại nói đến chuyện chiến tranh, sau khi trận chiến thứ ba kết thúc những tên Franston vẫn cứng đầu không chịu thua, chúng chỉ mong rằng trong một trận chiến nào đó mà bọn chúng chiến thắng thì chúng mới cam lòng. Ngày tiếp theo là trận chiến thứ tư, trân chiến này được diễn ra ở trên sa mạc Lebro, sa mạc nóng nhất ở Egri. Việc đánh nhau trên sa mạc không phải là chuyện dễ vì nhiều người có thể chết vì khát, chỉ duy nhất những người mang đủ nước đi thì mới có cơ may sống sót mà thôi. Riêng Secbru được Otom tặng cho một con tuấn mã có cánh để khi những tên Franston mà vung gươm lên định giết anh thì anh sẽ lấy dây cương quất nó để nó bay lên như vậy anh sẽ thoát chết. Mọi người đều chuẩn bị tinh thần để chiến đấu và mặt trời chuẩn bị tỏa nắng. Những tên Franston hò hét và tiến lại gần những người Egimong mỗi lúc một rõ. Agrispa hô lớn:tất cả lùi lại về phía sau một bước! Mọi người đều làm theo. Còn Secbru thì lấy bình nước ra để uống cho đỡ khát và sau đó anh quất con ngựa để nó bay lên không trung. Secbru nói với những tên Franston:các ngươi không thể giết ta đâu! Rồi anh lại quay sang nói với các chiến binh:hỡi các anh em binh sĩ, vì tự do, hãy nỗ lực chiến đấu để có ngày bọn chúng thua trận! Mọi người nghe lời Secbru và dũng mãnh tấn công. Chẳng bao lâu sau, bọn Franston đã nằm trong tay của những người Egimong. Caron, tên tướng to nhất trong bọn chúng quát:chúng ta đã bị thua 4 trận rồi, từ nay không được để cho bị thua nữa nghe chưa? Bọn tay chân miệng ấp úng:dạ…chúng thần…chúng thần biết rồi ạ. Caron cũng chẳng nói gì nữa, hắn nghĩ thế là đủ cho bọn chúng rồi. Và bây giờ là trận đánh thứ năm. Trận chiến này được diễn ra vào ban đêm cho nên cũng khó khăn như lần trước.
     Caron hô lớn:phải giết hết bọn Egimong! Hãy tấn công ngay bây giờ. Những tên khác đều tuân theo và tấn công, đứa vác giáo, đứa cầm thương, đứa vung gươm, đứa mang rìu. Nhưng hôm ấy, bọn chúng vẫn thua. Caron bảo:chúng ta đã bị Secbru Icano đánh bại rồi, ta biết không phải do các ngươi gây ra nhưng chúng ta phải đánh lén hắn, các ngươi đã nghe rõ chưa? Mấy tên kia liền nói: dạ chúng thần nghe rõ rồi ạ! Đêm hôm sau, Caron đẩy Secbru té nhào xuống một cái hố. Liệu chuyện gì sẽ xảy ra với anh, nếu muốn biết thì các bạn hãy đón đọc tập 2 nhé!